Tôi và Phương đến nhà Lan để hỏi chuyện. Lani đang ngồi ở bàn. Cuốn sách mở ra trước mặt tôi. Khuỷu tay trái đặt trên cuốn sổ, bàn tay trái đặt lên má, nhưng tay phải cầm bút và vung vẩy trong không khí như một nhà ảo thuật bị phù phép. Mặt bạn thẫn thờ, đờ đẫn. Cả hai chúng tôi đã leo lên đỉnh của phía sau và Lani thậm chí không biết điều đó. Nhìn vào cuốn vở trên bàn, tôi đọc rõ ràng: Tả cảnh một cơn mưa. Bên dưới tiêu đề là dòng: Gió thổi. Bụi bay. Cơn mưa đến.
Chợt bạn như người tỉnh dậy sau cơn mê, bạn ngồi thẳng dậy hai má phúng phính, tay vội buông bút xuống tờ giấy như sợ bạn đưa nhanh nó sẽ chạy mất:
Gió thổi tung bụi dọc đường. Tôi nhìn rõ đám bụi xếp thành hàng ngang trượt dài chạy ra đầu đường.
Bạn định tiếp tục gõ khi bạn nhận thấy hai chúng tôi. Bạn cười tươi, bạn nói như để chữa nỗi xấu hổ: “Tuần sau em làm bài văn để nộp cho cô”. Tôi đang nhớ lần trên đường đến nhà sách Khai Trí thì trời đổ mưa. Tôi vẫn có thể hình dung ra cảnh mưa hôm ấy, nhưng viết mãi không được. Hai bạn có thể nhìn vào nó và cho tôi gợi ý. Lúc đầu tôi viết “Gió. Bụi bay. Cơn mưa đến. Tôi sử dụng các câu ngắn để mô tả mức độ khẩn cấp của sự việc. Nhưng tôi nghĩ: Gió thổi thế nào? Bụi bay như thế nào? Và tôi sửa lại như thế này: “Gió cuốn bụi dọc đường. Tôi thấy rõ bụi theo hàng ngang trượt nhanh chạy suốt từ đầu đường đến… Nhưng tôi vẫn thấy như thế này. Em đang nghĩ đến hình ảnh gió thổi thế này, em chưa viết được, nhưng có nghĩa là gió thổi bụi bay tạo thành xoáy hình phễu, mưa sắp đến!”.
Tôi lắng nghe bạn nói và vỡ ra nhiều điều về cách làm bài thi. Tôi thán phục nói, Lan làm bài này, thảo nào được cô giáo khen luôn!
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Viết một đoạn văn tả hoạt động về một người bạn của em . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !