Mỗi năm mỗi ngày khai trương trường họctrái tim tôi một lần nữa LO LẮNG không thể diễn tả được. Cảm giác đau khổ ập đến Quả địa cầu – Và ngày hôm nay đã trở thành một kỉ niệm khó quên trong kí ức tuổi thơ tôi…
Một vài ngày trước miệng vỏ, bố mẹ vội vã mua cho anh em chúng tôi từng cái áo, cái quần, đôi dép…mũ, bút và bọc cẩn thận từng quyển vở, cuốn sách cho anh em tôi. Cả đêm bố mẹ chúng tôi vẫn không ngủ để chuẩn bị mọi thứ cho chúng tôi ngày mai đi học. Chắc hẳn để chúng tôi có được niềm vui khi được trở lại trường, đáng lẽ gánh nặng đó phải đè nặng lên đôi vai của cha mẹ, nhưng tôi vẫn cảm nhận được niềm hạnh phúc trong ánh mắt của các em.
Trời vừa hửng sáng, tôi khoác vội bộ quần áo mới, xỏ đôi giày “bata” trắng và đứng trước gương. Tôi cười sung sướng: “Ừ, bây giờ em đã là học sinh cấp ba rồi!”. Rồi tôi đạp xe đến trường trong niềm hân hoan: sẵn sàng gặp gỡ bạn bè, thầy cô mới…
Hàng cây ven đường quen thuộc ngày nay, sao bây giờ khác quá? Có lẽ họ cũng phấn khích như chúng ta. Những giọt sương đêm qua còn lấm tấm trên lá cây, lấp lánh dưới ánh nắng ban mai vàng rực, đẹp vô cùng. Mọi thứ dường như tràn đầy sức sống.
Bước vào cấp 3, mọi thứ đối với tôi đều lạ lẫm và bỡ ngỡ. Ngôi trường mới này có khuôn viên rộng hơn, nhiều cây và hoa hơn trường cũ của em. Nhiều lớp dài nối tiếp nhau… Tôi bối rối tìm lớp, đi đi lại lại, trán ướt đẫm mồ hôi.
Tôi cố nhìn quanh để tìm bạn cũ nhưng cũng đành thất vọng. Họ đều là những người bạn mới lạ. Ai cũng ăn mặc gọn gàng, tươm tất từ đầu tóc, khuôn mặt cho đến giày dép. Mọi thứ đều sạch sẽ và mới mẻ. Dường như các bạn đều muốn khám phá tất cả những điều chưa biết xung quanh mình, với tâm trạng vui vẻ, phấn khởi.
Lâu lâu lại thấy mấy anh chị năm ngoái tụ tập, hàn huyên, tán gẫu. Các bạn có vẻ tự tin hơn chúng tôi. Các cô bắt chuyện, nhiệt tình hướng dẫn chỉ cho chúng tôi vị trí căng tin, thư viện, hiệu sách, giới thiệu sơ qua về từng giáo viên sẽ dạy chúng tôi… Chúng tôi tiếp tục bối rối lắng nghe hướng dẫn của cô giáo. các anh chị em.
Tiếng chiêng vang lên báo hiệu giờ vào học, khác hẳn tiếng trống trường phổ thông quen thuộc. Chúng tôi nhanh chóng xếp hàng chờ cô chủ nhiệm xuống lớp. Tâm trạng của bạn lúc nào cũng lạc quan và hồi hộp. Chợt tôi nghe một giọng nói thân thương quen thuộc hỏi: “Em tên gì? Em ở đâu? Năm ngoái em học trường nào…?”
Đã nhiều năm trôi qua nhưng cảm xúc về ngày khai giảng đối với tôi thật khó tả, nó đã khắc sâu trong tim tôi từ đó. Và hàng năm, đến ngày này, lòng tôi lại trào dâng những cảm xúc không nguôi…
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Viết đoạn văn (nội dung tự chọn) sử dụng từ gần nghĩa . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !