Mọi người trong gia đình tôi yêu bà tôi. Cô ấy là người lớn tuổi nhất trong gia đình, cô ấy rất hiền lành và tốt bụng.
Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi, cái tuổi trăng cuối tháng.
Dáng bà nhỏ nhắn, gầy guộc. Để ghi dấu những năm tháng đã qua, những năm tháng lao động vất vả đã đè nặng lên đôi vai nhỏ bé, lưng còng nên chị thường phải chống gậy khi đi lại. Hàng ngày, cô thường mặc quần đen, áo sơ mi rộng thùng thình. Đôi chân và bàn tay gầy guộc, xương xẩu, nổi rõ những đường gân xanh bên dưới lớp da mỏng. Mái tóc bà bạc trắng như mái tóc của một bà tiên trong truyện cổ tích. Tóc cô được tết gọn gàng thành một chiếc khăn nhung đen óng ả. Làn da trắng hồng của cô đã ngả sang màu nâu và hằn rõ những vết đồi mồi. Mỗi khi có chuyện gì vui, bà lại mở miệng cười, càng thấy rõ hơn vô số nếp nhăn trên khuôn mặt hiền lành nhân hậu và để lộ chiếc răng khểnh đã rụng mấy chiếc. Tuy nhiên, bà vẫn nhai trầu. Đổi lại chiếc răng khấp khểnh, cô ấy có đôi mắt sắc sảo. Dù tuổi đã cao nhưng bà vẫn lau nhà bằng tay chân. Những lúc rảnh rỗi, cô thường sang nhà hàng xóm trò chuyện, thăm hỏi. Vì thế, cả xóm ai cũng quý mến anh. Cô ấy luôn khuyên tôi nên làm điều đúng đắn.
Vào buổi tối, cô ấy thường nhắc tôi học bài và làm bài tập về nhà. Đôi khi cô ấy sẽ kể cho tôi nghe một câu chuyện trước khi đi ngủ. Đối với tôi, dường như cô ấy là một kho tàng truyện cổ tích vô tận.
Tôi yêu anh ấy rất nhiều. Mỗi khi nghĩ đến mẹ, em lại thầm hứa: sẽ chăm ngoan, học giỏi để mẹ vui lòng.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Viết bài văn tả người bà kính yêu của em . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !