Trí nhớ của tôi kém đến nỗi mỗi khi nhắc đến những dòng sông quê hương, tôi không nhớ nổi tên, chỉ nghe một nỗi nhớ da diết dâng lên trong lòng. Tôi dường như không thể nhớ nổi nó bắt nguồn từ dòng sông nào và từ dòng sông nào, nhưng hình ảnh và cảm xúc của từng dòng sông thì đầy ắp suy nghĩ trong tâm trí tôi. Ví như dòng sông là quê hương đã gắn bó với con người trong từng chặng đường đời, trong từng hơi thở, với tôi dòng sông gắn liền với bao kỉ niệm mà mỗi khi nhớ lại không có gì thân thương mà một người không thể được. tách khỏi đất nước của mình.
Khi tôi còn là một thiếu niên, tôi đã sống một thời gian dài trong một ngôi nhà bên bờ sông. Gọi là dòng sông thơ mộng nhưng thực chất nó chỉ là một nhánh của con sông nhỏ đổ vào một khu dân cư trong thành phố, nhưng vẫn mang đầy đủ vẻ đẹp của những bờ sông thành phố. Vẫn hàng dừa soi bóng dưới nước, vẫn chiếc cầu khỉ bắc qua sông, con đường đất phẳng lì mùa nắng, bùn lầy khi trời mưa và lũ trẻ í ới gọi nhau dưới sông khi nước triều lên..
Đó là dòng sông đầu tiên hiện lên trong tâm trí tôi, theo con mắt hạn hẹp khi tôi nghĩ về dòng sông tuổi thơ. Tôi thấy dường như cuộc đời mình gắn bó rất nhiều với những dòng sông Nam Bộ, dòng nước đục ngầu phù sa và những nhành lục bình bồng bềnh trên mặt nước. Tôi lớn lên ở một thị trấn nhỏ, ký ức của tôi chỉ là con đường rợp bóng me bay dẫn đến ngôi trường cấp 3 tỉnh lẻ, đó là một dòng sông chẳng nhớ là gì ngoài một chi lưu của sông Cổ Chiên. Từ bến chợ, tôi đứng hàng giờ nhìn những con đò đưa khách từ bờ này sang bờ kia, dù vẫn còn cây cầu sắt bắc qua đường chợ. Người ta còn đi thuyền cho thú nhảy sông, hoặc bến đò ở trước cửa nhà, chỉ cần đi xuống bờ sông là có phương tiện di chuyển.
Bên này sông có nhiều cửa hàng và nhà kho. Bên kia, chỉ cần đi quá xa là một khung cảnh đồng quê với vườn cây ăn trái, cánh đồng cò bay rợp trời. Trong bộn bề của xứ sở ồn ào náo nhiệt bên này sông, bên kia sông chỉ là hình ảnh làng quê yên ả, thanh bình. Con sông này có hai đường đi ở hai nơi khác nhau, một đi ra cửa sông Cái để đi ra biển, có những làng vùng cát chuyên canh nông nghiệp, một đi vào phía trong, đến các làng trồng cây ăn trái, ruộng đồng. thẳng cánh cò bay.
Sau này, khi chiến tranh tàn phá, chỉ riêng dòng sông đã chứa đựng tất cả những bất công của một thời chiến. Xác người trôi sông, chiều bên kia sông vọng bên này tiếng súng vu vơ, chuyến đò về quê có thể thành đò đưa tang, khi linh cữu người lính trẻ được vận chuyển. trở về quê hương để ở lại một mình. An nghỉ ngàn đời trong tiếng sóng vỗ bờ sông quê hương.
Trong ký ức xa xưa, tôi vẫn nhớ như in những chuyến đò đưa khách về những làng quê nằm rải rác hai bên bờ sông. Đặc biệt đám cưới trên xuồng máy thôn quê thực sự hấp dẫn người thành phố, khi thuyền về làng quê yên ả. Niềm vui rạo rực thơm như lúa chín ngoài đồng, trong lành như hơi nước quyện với mùi bùn, trong cảm giác ngây ngất, và món ăn nơi làng quê cũng thật ngon và đầy sự chân chất của rau cỏ. Trước sân vườn sau, một con bê con đang bú mẹ buộc vào đống rơm khô trước nhà, cây mận đỏ quả chín treo lủng lẳng trên cành lá quất, đầu ruộng, lá trầu, khói hương nghi ngút. bếp vươn lên trời, hòa cùng mây trắng. Lâu lâu lại nghe tiếng xuồng máy chạy trên mặt sông phẳng lặng, tất cả đều ghi vào ký ức để vẽ nên một hình ảnh tuyệt vời về dòng sông quê hương trong ký ức.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Viết bài văn tả dòng sông quê em . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !