Hôm nay là thứ ba, lớp tôi có tiết học kể chuyện. Trong chính lớp học đó, cô Ngân có vẻ thật duyên dáng và đoan trang.
Sau tiếng trống khai trường vang lên. Cô Ngân bước vào lớp. Buổi học hôm nay cũng như bao buổi học khác, thật giản dị nhưng gần gũi và đẹp đẽ.
Cả lớp đứng dậy chào thầy. “Chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài nhé!” mùi bưởi, mùi tôm nấu lá chanh Khuôn mặt tròn trịa, nước da trắng ngần. Đôi mắt cô đen và sâu nhìn chúng tôi đầy yêu thương. Hôm nay cô mặc chiếc váy màu hồng khiến dáng người cô mềm mại hơn, đôi giày cao gót màu hồng dường như khiến cô cao hơn.
Cac lơp học băt đâu. Hôm nay chúng ta học bài “Tiếng vĩ cầm ở Mỹ Lai”. Cả lớp em vẫn chưa biết Mỹ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô ấy cầm một viên phấn trắng và viết lên bảng. Chữ viết của cô ấy rất đẹp. Dòng chữ đẹp đẽ “Tiếng vĩ cầm ở Mỹ Lai” hiện ra trước mắt tôi từ bàn tay của cô. Cô bắt đầu nói, cả lớp im lặng lắng nghe. Giọng cô ấm áp, lúc trầm lúc bổng. Theo bà, chúng tôi có cảm giác như mình đang chứng kiến cảnh tượng đau lòng và dã man, dã man của bọn lính Mỹ tàn ác đó. Khi nhắc đến đoạn lính Mỹ xả súng vào người dân vô tội, giọng chị nghẹn lại, chị quay đi. Chợt tôi thấy em quay ra cửa, em đưa tay quệt vội những giọt nước mắt đang lăn dài trên má. Không gian dường như đang chìm xuống. Gió như ngừng thổi để lắng nghe cuộc trò chuyện của cô. Cả lớp tôi đã khóc. Sau đó, cô kể về đoạn người cựu binh Mỹ đến Mỹ Lai chơi bản nhạc violon như một lời tạ lỗi với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô tươi sáng. Nghe thật trong sáng và thánh thiện. Lòng tôi cũng rất vui.
Bây giờ đến phần câu chuyện. Cô xuống lớp tận tình hướng dẫn chúng em. Hoa bối rối không nhớ nổi nội dung câu chuyện, cô nhẹ nhàng gợi ý. Thế là cô nhớ lại và kể lại toàn bộ phần của mình. Hùng viết chữ đẹp, lại kể lưu loát, cô rất vui, cho điểm 10. Cả lớp ai cũng muốn được cô gọi lên kể trước lớp. Cô khen cả lớp và cho cả lớp một tràng pháo tay. Cô cười rạng rỡ. Tôi nhìn cô ấy và thấy cô ấy thật đẹp làm sao. Tôi biết bạn rất hài lòng với những gì bạn đã dạy chúng tôi.
Cô Ngân ơi, dù mai này con có xa mái trường này, con sẽ luôn nhớ về hình bóng của cô. Tôi nhớ những gì bạn nói với tôi là một cuộc thảm sát đau đớn ở Mỹ Lai. Em xin hứa với cô sẽ chăm chỉ học tập để xứng đáng là học trò của cô. Cô ơi, một ngày không xa tôi sẽ về Lai của tôi, tôi sẽ thắp nén nhang tưởng nhớ người vô tội. Cô Ngân. Nhờ có bạn mà tôi yêu đất nước mình hơn. Tôi mơ màng nghĩ và chờ đợi để được nghe cô giảng bài, được thấy cô say mê nghe bài giảng ở lớp sau.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Thầy giáo em rất tận tay với nghề. Hãy tả lại thầy em lúc đang say sưa giảng một môn học nào đó mà em thích nhất . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !