Trong 5 năm học dưới mái trường tiểu học thân yêu, tôi đã có biết bao kỉ niệm tuổi thơ khó quên, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia sẻ buồn vui, nhưng hình ảnh đó khắc sâu trong tâm trí tôi nhất. vẫn là giáo viên nói – rằng anh ấy đã dạy tôi vào năm cuối cấp tiểu học.
Cô Thuận nhỏ tuổi hơn mẹ tôi, trông cô rất trẻ. Dáng người hơi lùn nhưng khuôn mặt rất xinh. Cô ấy có làn da rám nắng, mái tóc đen luôn được buộc sau gáy bằng một chiếc kẹp tóc nhỏ. Cô có đôi mắt sắc sảo, to và sáng xen lẫn với ánh mắt ấm áp dịu dàng. Chiếc mũi của cô cao và thanh tú. Cô luôn nở nụ cười thân thiện với mọi người. Mỗi khi cười, cô để lộ hàm răng trắng đều.
Cô ấy đối xử với chúng tôi như những đứa con của cô ấy. Cô ấy chăm sóc chúng tôi bằng cả trái tim. Cô cố gắng đào tạo những học sinh nghèo, khuyến khích và giúp họ học tập xuất sắc. Đối với chúng tôi, những người dạy đội tuyển, cô luôn dành sự quan tâm đặc biệt. Với nhiều bài toán khó, cô luôn tìm ra phương pháp dạy ngắn gọn, dễ hiểu nhất để chúng em tiếp thu tốt và nhớ lâu. Cô ấy khiến chúng tôi đam mê toán và viết. Nhờ vậy mà trong kỳ thi học sinh giỏi thành phố năm ấy, cả sáu chúng tôi đều đi và sáu đứa đoạt giải rất cao: ba giải nhất, ba giải nhì.
Chúng tôi rất vui mừng và tôi biết cô ấy rất vui mừng với các học sinh của chúng tôi.
Mọi người trong lớp đều tôn trọng anh ấy. Nhờ cô ấy mà chúng tôi có được ngày hôm nay. Tôi thầm hứa với cô ấy rằng tôi sẽ đến trường trung học và học tập chăm chỉ để cô ấy vui lòng. Và ngôi trường Trần Quốc Toản thân yêu cùng các thầy cô kính yêu sẽ luôn ở trong trái tim em.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Tả một thầy (cô) giáo đã để lại cho em nhiều ấn tượng . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !