Sáng chủ nhật, em theo mẹ ra đồng Láci cho thợ cày lấy nước. Những ruộng lúa mới thu hoạch được khoảng 1 tuần là bắt đầu được cày, xẻ làm đất gieo trồng vụ đông.
Ở nông thôn, một số gia đình đã có máy cày và cung nhưng phần lớn các gia đình vẫn nuôi trâu, bò để cày và sử dụng phân hữu cơ để bón ruộng. Nhà em chỉ có 6 sào ruộng, mẹ em chỉ làm theo hình thức làm ca.
Bác Huấn vẫn đang cày xới đất cho gia đình tôi. Thấy hai mẹ con đứng trên bờ, người chú giơ nón ra vẫy, rồi xăm xăm đi cày trở lại. Bác Huân đã gần 50 tuổi, bảo tuổi sửu, “tuổi bồng bột, như con bò tơ”. Anh vui vẻ, cởi mở, hay cười và nói nhiều. Anh to khỏe, chiếc quần nâu được xắn lên. phía trên, người lính áo trắng, sau lưng cõng chiếc cày mà anh gọi là “khẩu pháo”, một người đàn ông vạm vỡ, bắp chân và bắp chân vạm vỡ, nước da nâu sẫm, dáng người thật của một người đàn ông lấm lem bùn đất quanh chân. dầm mưa dãi nắng.
Con trâu đen tuyền, to béo kéo cày về phía trước. Bác Huấn tay trái cầm dây điều khiển, tay phải cầm điếu cày đi theo. Đường cày thẳng tắp, bạn nghiêng về phía trước. Ở hai đầu bờ, ông nâng cày lên và cho trâu quay lại cày tiếp. Bác nâng chiếc cày lên một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Lâu lâu chú lại kêu “tách, cộc.. cộc”, lần đầu tiên tôi được nghe những tiếng cày đó. Bác chia ruộng thành nhiều thửa, mỗi thửa là một luống cày, mỗi luống có nhiều đường cày. Ruộng đồng màu, đất tơi xốp có độ ẩm vừa phải, các luống nhấp nhô úp vào nhau trông đẹp mắt.
Sau khi rạch xong một luống, ông cho trâu đứng nghỉ. Người chú lên bờ có hai mẹ con đang đợi. Mẹ gắp ra bốn củ khoai lang đặt vào đĩa, rót nước chè xanh ra bát mời bạn. Chú thoáng lấy chiếc mũ đang đội trên đầu quạt rồi dựng thành một chiếc “ghế” rất êm ái. Vừa nói chuyện với hai mẹ con, tôi vừa đốt lửa và hút tẩu. Tiếng khét lẹt của khói thuốc. Mắt anh đờ đẫn, anh nhả khói từ mũi và miệng khiến tôi ngạc nhiên. Toàn thân anh tỏa ra một niềm vui lạ lùng. Mồ hôi ướt đẫm lưng áo và vai. Trán đầy mồ hôi. Lông mày nhíu sâu. Bác đưa tay đáp trả, vỗ về mấy cái, nhận lấy củ khoai mẹ mời, bóc vỏ ăn ngon lành. Bác uống liền một lúc hai cốc nước rồi nói:
– Anh mua chè ở chợ Đồng à? Rất thơm và đậm đà. Bỏ tất cả đi, hai mẹ con cứ về đi cho đỡ nắng. Tôi sẽ lo liệu tất cả.
Bác xăm trổ đi chăn trâu. Âm thanh “dấu… ù…” nghe rất rõ. Con trâu kéo cày băng rừng. Bác Huấn có lúc cúi người, có lúc cúi người, tay phải cầm chiếc cày một cách thành thạo. Đường cày thẳng, đường cày lượn sóng. Theo sau người và trâu là đàn sáo năm, sáu con sáo mỏ vàng, thi thoảng bay nhảy kiếm mồi.
Toàn bộ trường màu di chuyển. Những luống cày nâu óng ánh dưới nắng tháng mười. Trâu và người cần cù, hăng say với công việc. Đi được một đoạn, ngoảnh lại, tôi vẫn còn thấy bóng chú Huấn đội nón trắng đang đánh trên ruộng của gia đình.
Mẹ vừa đi vừa nói: “Chú Huân học hết lớp 7 rồi đi tình nguyện. Bác giản dị, cày giỏi, cả làng ai cũng quý. Vào cuối tuần, tôi lao vào dọn luống để giúp gia đình trồng những giống đậu Hà Lan mới. Bố bác Huấn là một lão nông, 70 tuổi nhưng quanh năm vẫn đi cày…”
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Tả một người ở địa phương em sinh sống (tả bác nông dân, bác lao công ở trường…) . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !