Trong lúc cả nước đang hân hoan mừng ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, lòng tôi vẫn hằng mong nhớ những người đã anh dũng hy sinh để giành lại nền độc lập cho Tổ quốc. Mỗi lần như vậy tôi lại nhớ đến hình ảnh em bé bị nhiễm chất độc da cam. Anh ấy là người tôi gặp lần đầu tiên, nhưng anh ấy đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi.
Vào một buổi trưa hè, khi em cùng bố mẹ dạo chơi ở vườn hoa Kim Đồng. Ở đây không khí trong lành. Chợt gặp một anh tươi cười chào mọi người mua tăm. Khi lại gần, tôi mới biết anh bị liệt cả hai chân nên phải ngồi xe lăn. Quần áo của cô rất cũ, rách nhiều chỗ, trông rất đáng thương. Dáng người anh nhỏ và gầy. Nước da ngăm đen vì phải phơi nắng bán tăm, trên gương mặt thanh tú ấy là đôi mắt ánh lên niềm tin yêu vào cuộc sống. Những giọt mồ hôi trên má bạn cho tôi biết bạn đã làm việc chăm chỉ. Tôi thầm thắc mắc “Tại sao ông trời lại sinh ra những mảnh đời khốn khổ như vậy?” Tôi chạy đi tìm hiểu. Tôi hỏi người bán:
_ Thằng bán tăm bị làm sao vậy?
Cô ấy nói:
Cậu bé này là một trong những đứa trẻ trong trại trẻ mồ côi. Bố mẹ tôi là thanh niên xung phong trực tiếp ra chiến trường. Còn bố mẹ cô bị nhiễm chất độc màu da cam. Khi cô được sinh ra, cha mẹ cô qua đời.
Tôi đến để mua hai gói tăm cho bạn. Ở nhà, tôi vẫn nghĩ về cậu bé.
Hình ảnh của cậu bé vẫn còn trong tâm trí tôi ngay cả khi tôi đã lớn lên. Anh ấy vẫn là người mà tôi rất ấn tượng.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Tả một người em mới gặp một lần nhưng để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !