Diện tích nhà mình không rộng lắm nhưng vẫn dành một khoảng nhỏ ở sân trước để trồng mấy chậu giá thể trang trí cho cảnh quan xung quanh ngôi nhà thân yêu. Ông nội thường đến đó để chăm sóc cây cối. Vào những ngày nghỉ tôi thường cùng nó chăm sóc những cái chậu.
Anh tôi năm nay đã hơn sáu mươi lăm tuổi, anh vẫn còn rất khỏe và sáng suốt trong mọi việc. Thân hình trung bình. Tóc ông nhuộm bạc, người ta gọi là tóc muối tiêu. Khuôn mặt đầy chữ nghĩa với vầng trán cao, trông rất phúc hậu và đẹp trai. Bố nói ngày xưa bố đẹp trai lắm nên bây giờ bố vẫn giữ phong độ như xưa. Như thường lệ, sau khi tập thể dục xong, anh bắt tay ngay vào việc chăm sóc cây cối. Mặc chiếc áo phông trắng và quần pyjama dài, tay cầm chiếc kéo tỉa cành, anh cất giọng nhẹ nhàng. Anh khẽ bảo: “Đi lấy bình xịt cho nó!” Đầu tiên, anh đứng nhìn các loại cây trong chậu, sau đó bắt đầu di chuyển trong chậu để cắt tỉa những cành nhánh sù sụ, loại bỏ những lá bị hư, úa vàng hoặc thối rữa để phục hồi màu xanh tươi. của cái chậu. , mỗi lần tiếng kéo cắt. cứ kêu “tạch…tạch”, có mấy cái lá “lộn xộn” mọc ra từ cành. Anh kéo lại xem có đều không. Công việc tiếp theo là để bắt sâu hoặc các loại côn trùng khác làm tổ trên cây. Anh cầm trên tay “ngũ kỵ sĩ” vào rừng truy tìm những con sâu phá hoại, em gái anh giúp anh làm công việc này, vì mỗi lần bắt sâu anh lại nói “Mày chết đi!” rồi anh ấy nhìn tôi cười, để lộ hàm răng ố vàng do uống rượu trước đó. Nụ cười nhẹ nhàng rất quen thuộc với tôi, nhưng tôi vẫn yêu mỗi khi nhìn thấy nụ cười của anh ấy. Sau khi công việc cắt tỉa kết thúc xong, anh quay lại bón phân cho cây. Đầu tiên anh đào đất dưới gốc cây, rồi gom những nắm tro trấu xung quanh gốc, đôi bàn tay khéo léo, nhẹ nhàng ấn cho phân rải quanh gốc cây, rồi quay sang tôi nói: “Việc của anh đấy. ở đó.” Vì vậy, tôi đã giúp anh ấy tưới cây. Hết nồi này đến nồi khác. Công việc này mất gần một giờ mỗi lần. Vừa làm, anh vừa giải thích chi tiết từng công việc cho tôi. Tôi không biết mình đã truyền tình yêu cây xanh từ ông nội từ bao giờ. Mỗi ngày nghỉ, tôi hỏi anh ấy khi nào anh ấy nên chăm sóc cây. Khi tất cả đã xong, anh nắm tay tôi lùi lại vài bước và nhìn thành quả anh vừa làm được. Anh nhìn quanh vườn và mỉm cười với vẻ mãn nguyện! “Xong rồi, em nói có đẹp không?” – nói với tôi.
Tôi yêu và đánh giá cao nó rất nhiều! Anh ấy đã dạy tôi rất nhiều điều trên thế giới này. Tôi còn nhớ câu nói của Bác: “Cây cũng như người, chăm tốt thì lớn lên”. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để thầy vui lòng. Tôi ước anh ấy có thể sống với tôi mãi mãi.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Tả một người đang lao động . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !