Vào những ngày trời trong, cứ mỗi chiều tối, trăng tròn lại hiện trên bầu trời, trên những tòa nhà cao tầng. Vầng trăng bay ngang qua, ngắm nhìn thành phố Hà Nội thân yêu.
Đêm hôm ấy đẹp làm sao. Tôi ra ban công ngắm trăng. Trăng tròn từ từ nhô lên theo gió. Trăng chiếu đến đâu, ở đó có tiếng ca, tiếng cười vui. Trăng đêm nay soi khắp nước Việt Nam. Trăng sáng soi khắp thành phố, làng mạc, núi rừng, nơi quê hương thân yêu của mỗi người. Trăng soi sáng những ống khói nhà máy cao vút nằm rải rác trên cánh đồng lúa vàng thơm ngát, cùng với trang trại rộng lớn tươi vui. Cũng từ vầng trăng này tỏa ra làn gió dịu dàng, mát rượi, luồng ánh sáng vàng vọt tràn khắp phố phường, lan tỏa khắp thành phố. Em nhìn trăng, nhìn mãi, nhìn mãi và nghĩ đến câu chuyện chú Cuội ngồi trên cung trăng.
Chưa kể, chú Cuội cũng tài thật, ngồi mãi bên cây đa mà không đi đâu cả. Nghĩ đến chị Hằng, người mỗi năm chỉ xuống chơi với các em một lần vào dịp Trung thu, tôi lại nhớ chị! Em mong chú Cuội sẽ lại về ở với mọi người và chị Hằng sẽ xuống chơi với các em vào ngày rằm hàng tháng. Nhưng ước muốn này chỉ là ảo tưởng, hy vọng mong manh. Trăng soi dưới muôn ngàn vì sao. Ánh trăng chiếu vào cành cây, hoa lá, rồi chúng chuyển sang màu vàng rất đẹp. Trăng soi xuống phố làm cho những gương mặt trẻ thơ thêm tươi trẻ. Ngay cả mặt trăng cũng có một tình yêu vĩnh cửu như bạn dành cho mẹ của bạn. Mặt trăng yêu mảnh đất của mình, yêu hành tinh của mình, yêu những con người thông minh, cần cù sáng tạo, yêu công việc của mình. Dường như trăng đặc biệt yêu thương những đứa trẻ được vui chơi, học tập dưới mái trường mà trăng đã ôm ấp vào lòng. Trăng còn soi sáng cho những chậu cây có thêm sức sống. Trăng cứ hiện ra trước mắt em, đêm nay không bao giờ tắt. Tôi mơ màng, tưởng tượng rằng mặt trăng đang đến gần tôi, và tôi nói nhỏ:
– Bạn đang làm gì thế? Tôi trả lời:
– Tôi đang mơ!
Khi tôi bị sốc một lần nữa, tôi nhận ra đó không phải là mặt trăng, đó chỉ là tưởng tượng của tôi. Trăng vẫn phải đi đây, đi đó để ngắm nhìn đất nước mình. Sao hôm nay mình lạ thế, mơ mộng hoài nhỉ? Vì ánh trăng đêm nay các bạn ạ! Bạn có thấy mặt trăng đẹp không? Tôi thầm cảm ơn trái đất đã tạo ra vầng trăng đẹp như vậy để tôi thấy yêu đời hơn, mơ mộng hơn, học hành giỏi giang hơn… Tôi sợ lắm, sợ lắm khi mặt trăng bị hư. Em ngồi ngắm trăng đến khi trăng tàn? Tại sao mặt trăng tan chảy? Tôi tự hỏi mình. Một đám mây không biết từ đâu lao tới, đâm sầm vào mặt trăng, và mặt trăng cũng tan biến theo nó. Vậy là đêm mai, tôi lại được ngắm trăng. Một ngày là quá dài, quá dài, tôi không biết mình có chịu được hay không? Em đang ngồi nhìn bóng trăng thì mẹ gọi em đi ngủ. Tôi không muốn ngủ chút nào, nhưng dù sao tôi cũng phải vào trong. Trong chăn tôi vẫn nghĩ đến trăng rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Trăng đã đi sâu vào giấc ngủ của tôi, vào những giấc mơ của tôi.
Vầng trăng đêm ấy đã gây ấn tượng sâu sắc trong tôi. Dù đi đâu, về đâu tôi cũng không bao giờ quên trăng rằm. Tôi sẽ không bao giờ quên.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Tả một đêm trăng trên quê hương em (hoặc ở nơi khác) đã để lại cho em những ấn tượng khó phai . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !