Trong những ngày nghỉ, tôi thường gặp người đã dạy tôi những điều cơ bản. Đó là cô giáo đã dạy tôi khi tôi học lớp một.
Tên cô ấy là Tuyết. Cô ấy năm nay khoảng bốn mươi tuổi. Cô ấy cao khoảng một mét sáu mươi tám. Cô ấy có một làn da trắng hồng. Cơ thể cô gầy và mảnh khảnh. Cô ấy ăn mặc rất giản dị. Cô thường mặc áo dài màu nâu cam. Tóc cô dài và mượt. Cô luôn thả tóc xuống. Đôi mắt cô đen láy và lấp lánh dưới hàng lông mày đen sẫm. Cô có hai hàng răng trắng đều tăm tắp như hàng bắp.
Tính tình cô dịu dàng. Cô ấy không bao giờ tức giận với bất cứ ai. Ai học giỏi cô sẽ thưởng. Nếu bạn học kém, cô nhẹ nhàng khuyên bạn hãy chăm chỉ học tập để đạt kết quả tốt. Giờ ra chơi, cô phải xuống phòng giáo viên nghỉ ngơi nhưng cô vẫn ở lại lớp để dạy những học sinh yếu và cho điểm chúng em. Sau giờ học, cô ở lại trường chuẩn bị giáo án và tài liệu giảng dạy cho ngày mai. Cô ấy giống như một nàng tiên xuống trần gian. Cô được đồng nghiệp yêu mến.
Tôi yêu bạn rất nhiều vì bạn đã có trái tim để dạy tôi. Nhờ các bạn mà tôi có được như ngày hôm nay. Năm tới em sẽ đậu cấp ba, nhưng em không bao giờ quên công ơn to lớn của thầy.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Tả lại thầy cô dậy mà em có những kỉ niệm sâu sắc nhất . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !