Vào một buổi chiều xuân, khi những tia nắng mặt trời trải nhẹ trên sân trường Tiểu học Kim Đồng, tôi bước ra khỏi vòng thi – kỳ thi học sinh giỏi cấp huyện. Tôi không vội về nhà mà ngồi trên chiếc ghế đá trước cổng trường, nghĩ về ngày công bố kết quả sắp tới.
Tôi chợt mỉm cười. Ồ! Nếu tôi đoạt giải nhất thì sao? Nghĩ đến đây lòng tôi run lên, bồi hồi. Tôi nhớ những buổi chiều mẹ đi làm về, mồ hôi lấm tấm lưng áo: sáng sớm bóng mẹ thấp thoáng như sợ đánh thức tôi. Bao nhiêu năm cô vẫn làm công việc đó. , lo cho tôi từng bữa ăn, cái mặc, cho đến sổ sách. Mẹ là người đã sinh ra tôi, nuôi tôi khôn lớn và hy sinh tất cả vì tôi.
Rồi hình ảnh một cô giáo xinh đẹp, đáng kính dần hiện ra trong tôi. Những buổi học đầu tiên, những giây phút đầu tiên bỡ ngỡ, bẽn lẽn trốn dưới nón mẹ. Thầy cô là ngọn đèn soi sáng cho em suốt thời thơ ấu. Tôi cứ nghĩ rằng nếu tôi đạt điểm cao trong kỳ thi, tôi sẽ nhận được lời khen từ giáo viên. Và tôi sẽ đứng ở bục, lắng nghe tên của những người chiến thắng được xướng lên trước con mắt ngưỡng mộ của mọi người. Lòng tôi chợt ấm áp như được soi rọi bởi ánh sáng huyền diệu. Nước mắt tôi trào ra. Giám đốc hài lòng nhìn tôi: “Em giỏi lắm”. Tay tôi run run ôm món quà cô giáo tặng mà lòng ngập tràn câu hát: “Bài học mà em mãi ghi nhớ: Công ơn cha mẹ, tri ân cô”. Đang ngồi nghĩ ngợi, Hà chợt siết chặt lấy tôi mà nói: “Mày mơ gì thế? Về nhà đi, đừng đợi mẹ”.
Dù là ước mơ nhưng em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để biến ước mơ đó thành hiện thực.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Tả lại cảm xúc của mình khi đoạt giải cao trong kì thi học sinh giỏi . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !