Gia đình tôi có một con mèo. Nó là một thành viên rất quan trọng trong gia đình tôi.
Con mèo vừa tròn một tuổi. Hùng vĩ như một con báo nhỏ. Đó là con mèo mướp mà chú tôi đã tặng tôi năm ngoái. Nó chỉ mới một tuổi, nhưng nó đã lớn và rúc vào vòng tay tôi. Cô vuốt ve bộ lông dày mềm mại của nó, khẽ gọi: “Mi Mi – ra đây để mẹ viết tiếp.” Anh ấy chỉ có vẻ tán tỉnh khi anh ấy khịt mũi một cách đáng yêu trong cổ họng. Con mèo mặc áo có hai màu: trắng và vàng. Bộ lông của nó mượt mà như lụa, trông giống như một đám mây đứng. Lông trên lưng có màu nâu vàng, trong khi lông ở cổ, đầu và chân đều có màu nâu trắng. Chiếc đuôi dài cong mềm mại, uyển chuyển đung đưa từ bên này sang bên kia. Bốn chân gầy guộc. Dưới chân mèo là nệm êm ái, giúp bước đi của chú nhẹ nhàng hơn. Đồng thời, anh ta cũng có móng vuốt sắc nhọn và vũ khí lợi hại nhất của mình. Đầu mèo của tôi to bằng cái chậu, nhấp nhô liên tục. Đôi tai nhỏ như hai chiếc lá quất dựng đứng lắng nghe. Mỗi lần ghé tai, anh đều tỏ vẻ không thích lắc đầu. Chiếc mũi hồng hây hây khụt khịt trông thật đáng yêu. Bộ ria trắng, cong, vuốt sang một bên trông thật tuyệt! Tuy nhiên, đôi mắt đẹp nhất vẫn là đôi mắt tinh nhanh, trong xanh như hai viên bi thủy tinh, lúc nào cũng ươn ướt nhìn ngang nhìn dọc. Bất cứ khi nào nó ngáp, những chiếc răng nhỏ của nó giống như những cái gai nhỏ.
Những ngày trời nắng, sáng ngủ dậy, nó ra giữa sân đưa chiếc lưỡi hồng liếm vào chân trước, chân sau nằm phía sau. Thế là anh nằm phơi nắng. “Oa, thật là một ngày đẹp trời.” Có lẽ bạn nghĩ như vậy? Anh ta chơi với cái đuôi của mình rồi cắn và gặm. Bỗng nhiên chú trở nên thích thú và có vẻ thích thú trèo lên cây cau. Chân tôm đập mạnh vào thân cau, miệng kêu vo ve thích thú.
Con mèo của tôi thực sự rất giỏi lắng nghe! Anh cũng nghe thấy một tiếng động nhỏ. Ôi không! Con mèo nằm sau thùng gạo để nhìn thấy con chuột. Đột nhiên, một con chuột đến cạnh lồng phủ đầy thức ăn. Đột nhiên, con mèo lấy đà. Mắt anh dán chặt vào con chuột. Anh ta cúi xuống trên tất cả bốn chân cùng nhau. Sau đó, chú ném “ị” vào con chuột. “Chít chít” thế là con chuột tinh ranh rơi vào nanh vuốt con mèo của tôi. Con mèo của tôi cũng vậy.
Từ khi nuôi mèo, nhà tôi ít chuột hơn. Tôi gọi nó là mèo “thân” và luôn coi nó như một người bạn nhỏ. “Meo meo meo meo” một tiếng nhỏ khàn khàn từ phía sau nhà truyền đến, nghe được tôi mới nhận ra đó là con mèo của mình. Tôi ôm anh và thì thầm: “Chúng ta mãi là bạn nhé!”.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Tả con vật mà em yêu thích . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !