Trong thời thơ ấu của tôi, tôi yêu thích và kết nối với nhiều đối tượng nổi tiếng. Mỗi bài viết đều để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc. Nhưng có lẽ, thân thuộc nhất và gắn bó với tôi nhất là con đường từ nhà đến trường.
Phố có cái tên đẹp: Châu Phong. Con đường đã được đổ bê tông, rất bằng phẳng và rộng đủ để ô tô đi qua mà không bị va quệt. Hai bên đường là hai hàng cây xanh mướt, xoè cánh tay lá như vẫy chào du khách. Hương hoa sữa ngào ngạt bay khắp nơi, thỉnh thoảng có những bông hoa “tinh nghịch” vờn trên tóc, trên áo người qua đường. Những tòa nhà một tầng, hai tầng đầy màu sắc ẩn hiện sau những tán cây. Khi bình minh vừa ló dạng, con phố như khoác lên mình chiếc áo hồng rực rỡ. Một số người chạy tán loạn trên đường phố. Khi đó, có thể nghe rõ tiếng rao hàng của hàng hoa, hàng xôi,… Dần dần, mặt trời ló dạng, đường phố bắt đầu nhộn nhịp. Tiếng bước chân trẻ thơ ríu rít đến trường, tiếng còi xe đi “bim bim” khiến cuộc sống trở nên vô cùng ồn ào…
Ngắm đường từ sáng sớm cho đến bình minh thật là đẹp. Tôi yêu con đường này lắm! Dù bây giờ con đường vẫn còn nhiều vết nứt, kẽ hở nhưng khi lớn lên, em muốn góp phần xây dựng lại con đường cho đẹp hơn, rộng hơn và an toàn hơn cho người dân trong vùng.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Tả con đường từ nhà em đến trường . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !