Có người gọi mùa lúa chín là “mùa vàng”. Chỉ riêng tháng 4, những chú cò trắng lặng lẽ kiếm ăn bên cạnh từng bông lúa xanh thì những cô cậu học trò. Một lúc sau, lúa tháng sáu đã ngả màu vàng, đàn cò bay đi, cánh đồng phủ một màu duy nhất: vàng rực rỡ. Cơm xong, cô gái vốn đã ăn đủ nước, đủ chất, đủ mồ hôi, nay trả lại những hạt vàng. Hàng trăm hạt lúa nhỏ xíu như những đứa trẻ bị nhồi thức ăn, quì gối kéo theo những cây chết úa vàng khắp cánh đồng. Những cánh đồng tràn đầy sức sống vào mùa gặt.
Mùa lúa chín là thời điểm thu hoạch rộ, nông dân đổ ra đồng. Sau bàn tay lưỡi liềm, những thân lúa ngã xuống thành hàng ngay ngắn, những cây lúa, những hạt lúa vàng rời đất mẹ nằm im lìm chờ ngày gặt hái. Gạo được thu thập và xay. Bên này tiếng máy kêu ríu rít, lúa vào máy, lúa ra bên này, rơm bay ra bên kia. Mặt khác, căng bạt, người đánh được đưa đến; Bó lúa căng lên, rơi xuống chạm mặt bàn, những hạt lúa vàng ươm lấp lánh dưới ánh nắng. Lúa không tự chảy về nhà như cổ tích, người trồng lúa không ngồi nhà chờ lúa về mà phải đánh đổi: đổi nắng mưa, đổi giọt mồ hôi, đổi những mối lo. lưng cho hạt để mang nó trở lại. . Bên cánh đồng còn trơ trụi rơm rạ, bác nông dân râu bạc phơ, mặt đỏ bừng, mồ hôi nhễ nhại, với tay cho lúa vào bao, chất lên xe bò. và kéo anh về nhà…
Dường như vùng cao không gieo cấy cùng thời điểm với vùng xuôi nên trong khi một số người dân còn đang thu hoạch lúa thì cách đó không xa đã có những thửa ruộng thu hoạch xong chỉ còn trơ lại làm thức ăn cho gia súc. Hình như chỉ có mùa này trâu bò trên đồng mới thảnh thơi đến thế, em đứng gặm rơm, em nằm áp tai nghĩ mộng, em chân chạy loạn xạ ngoài đồng, chim chóc giật mình bay đi. . Tiếng chim sẻ hót líu lo, tiếng chuông ngân, tiếng cười nói hòa lẫn vào nhau, náo nhiệt mà yên bình. Mấy cô đội nón trắng, tranh thủ lúc trâu gặm cỏ, đi lượm những cọng lúa còn sót lại, lúa còn vàng, hạt còn căng mọng như thiếu nữ mười tám. Các cậu bé có một sở thích khác nhau, mỗi đứa cầm một cái chai nhỏ, tay kia lắc ống hút, mỗi đợt là một con châu chấu trong lòng bàn tay. Tiếng cười hồn nhiên vang khắp sơn nguyên.
Đây là cánh đồng thu hoạch, đôi khi sống động, đôi khi yên tĩnh. Cảnh gặt hái, tiếng đập lúa rộn ràng tiếng cười. Khoảng lặng là đàn trâu nằm lặng lẽ, những đống rơm cháy dở tỏa khói lam chiều, làn khói mỏng lan qua từng đống rơm, từng đống rơm, mùi khói quyện với nắng chiều. Đứng trên đường, phóng tầm mắt vào gần chân núi chỉ thấy những làn khói mỏng quyện giữa màu xanh của ngô và rừng. Khói bay ngược, qua rặng tre, vào tóc, vào áo. Không giống mùi lúa non ngọt ngào, không giống hương lúa non trắng sữa lạnh lùng. Mùi rơm cháy rất lạ, nồng, đáng khen nhưng không dễ quên. Bởi khó mà quên được, đâu đó, giữa phố thị đông đúc, người ta chợt thấy trong gió thoảng hương nếp mới, chợt nhớ hương nếp, nhớ mái tóc pha sương của mẹ, nhớ mùa lúa chín, nhớ màu vàng óng. một. những cánh đồng phơi nắng nhớ làn khói lam chiều và ngọn gió hiu hắt rạo rực. Dù bao xa, dù bao nhiêu thời gian trôi qua, mùi lúa non, mùi rơm và làn khói xanh của mùa gặt vẫn còn đọng lại trong ký ức tuổi thơ của mỗi người. Tôi nhớ bạn rất nhiều! Nhớ mãi không quên! Vì đó là ngọn gió quê hương, là mùa trở về.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Tả cảnh ngày mùa trên quê hương em . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !