Huế đang vào thu! Bước chân của Huế vào mùa thật lạ lùng và bất ngờ, khiến mọi giác quan của con người phải ngẩn ngơ, ngẩn ngơ, không biết làm sao để đón sự chuyển mùa bằng một sự thân thương làm nao lòng kẻ đến.
Sáng mai sẽ có sương mù, sông núi sẽ mờ đi trong làn hơi nước huyền ảo và lãng mạn phả ra từ dãy Kim Phụng, dường như từ đây màu nắng sẽ phai mãi, báo hiệu mùa thu đã về nhưng đã xế chiều. bầu trời bỗng bừng sáng với vài tia nắng xuyên qua không trung, sáng đến nỗi ửng hồng cả hai gò má.
Có những hôm nghe cái lạnh buốt da thịt, một chút nổi da gà “thay trời đổi đất”, tưởng như từ đây mưa thu sẽ xót xa trên mái ngói, chợt hơi nóng chợt ùa về, như một nỗi nhớ mùa hạ, bốc hơi với những tấm ván đam mê ướt đẫm mồ hôi.
Ngỡ ngàng, phân vân là những ngày đầu thu xứ Huế, như vô định! Mưa chợt nắng, buồn chợt vui! Tất nhiên, chỉ có một cơn gió heo may, để mùa thu mãi đắm chìm trong sắc tím! Ước gì những cơn mưa nối tiếp nhau trên sóng, để từ đây ta luôn vững tin bốn phương “lòng rộng mở”! Huế đang yêu rực rỡ chiều vàng sông Hương, chợt não lòng dừng lại trên sắc xanh mực ở những con đường rợp bóng cây trong Đại Nội. Chết vào một ngày mây xám vần vũ bay phấp phới cả bầu trời tháng tám, tưởng rằng “trăng lạnh đầu non” sẽ không bao giờ “quay lại”, thình lình nửa đêm bên gối đầy ánh trăng sáng, long lanh, quyến rũ và đẹp biết bao. . thôi miên như người tình bí mật trở về không hẹn ngày về.
Đừng tin vào một chút nắng bên hàng cau đầu làng Vỹ! Một buổi sáng trời trong như ngọc, lòng chưa kịp hân hoan mong chờ một ngày nắng ấm nơi đây “nhất là với những ai quen sống theo thời khóa biểu “thường lệ” ở trời Tây. Đâu đó trong gió thoảng hơi mưa đang hối hả trên cầu Bến Ngự Không vui không buồn với cơn mưa ban mai trên đường Ngự Viên hình như có thể níu kéo một người ra đi trở thành một người sẽ ở lại đây mãi mãi Chỉ một thoáng thôi đã trở về từ tà áo, nắng đã lên, chiếu sáng sân đình, quý như vàng ngọc, rủ nhau ra ngõ, rủ nhau lấy áo ra phơi dưới dậu giục lữ khách Bước đi…
Và cứ thế ngày tháng trôi qua, không vội vã, nhưng như thể âm thanh của thời gian đang khắc họa ký ức…
Tôi đã hơn một lần trở lại Huế với ý nghĩ trung thành tuyệt đối với bóng hình xưa, với Huế xưa, trong hoài niệm về mùa thu xưa và trong tôi hôm nay như một thứ “quá khứ và hiện tại” không thể. Tôi bị sốc, tôi thay đổi, tôi thay đổi.
Tôi muốn tìm một vầng trăng tròn thật sáng trên đồi Vọng Cảnh, như vầng trăng “xót xa”… mãi mãi là vầng trăng của “đêm trường cũ” nhưng vẫn thường có bão tố. Mưa tháng tám bất chợt ướt áo. Trăng thường không mọc như mặt trời và gió vào ngày đã định, chỉ để người ta rạo rực với những điều ước thần tiên của tuổi thơ, rồi sấm chớp, mưa từ từ đổ xuống, cuốn trôi hết những ảo mộng của tuổi thơ. chờ đợi, Kìm nén sự thất vọng trong giấc ngủ. Nhưng có những khoảnh khắc không đợi trăng về… tinh khiết và sâu thẳm như đôi mắt của người đầu tiên!
Tôi muốn tìm lại “Mùa thu vàng” khi trở lại đây “nhặt lá vàng rơi” như người ta vẫn hát, nhưng tôi ngỡ ngàng thấy mùa thu ở đây không vàng mà xanh như sự mỏi mệt trong giếng. nước sâu của Trọng Thủy. Để biết bao lần “tiếng thu xào xạc” với “con nai vàng”, với “lá vàng khô””” năm xưa chỉ còn là dư âm của “màu thời gian” ô nhiễm chút “mùa thu xanh” của Huế sờ vào. những con sóng huyền thoại, một lần nữa vu vơ cho những tâm hồn nhạy cảm tuổi đôi mươi. Ai đã từng đến Huế mùa thu sẽ thấy màu xanh của mùa thu Huế ở cây bàng, cây khế, cây me, cây phượng, cây chuối, cây muối, cây sầu riêng, lá cứ xanh mãi. không vàng, lá không rụng, lá xanh hơn”…đây là mùa thu mới…
Tôi muốn tìm lại dòng sông Hương với “chiều tím” khắc ghi tình yêu chung thủy của sông núi, khi đứng từ cầu Trường Tiền nhìn dòng sông xa xăm in bóng núi lặng. Dòng sông mênh mông với nỗi nhớ mặt trời lặn sau bóng núi bỗng trở nên “ nhớ làng nước mây bụi bờ”, phảng phất “bến Tầm Dương… tiếp khách”, vội tô son, chan chứa tiếng ca. .. Màu tím của dòng sông, một chút chung thủy muôn đời của Huế, nhạt nhòa như giấc mơ xưa, mong manh như một thoáng sương thu, cứ lang thang trong nỗi nhớ và đợi chờ…
Khi nắng lên, khi mưa bất chợt rơi, Huế mùa thu không cho tôi một ý niệm cố định, một hình ảnh cố định để cho con tim lạc nhịp. Sự chuyển mùa ở Huế cứ treo lơ lửng những mảng trời vô định, những đám mây bồng bềnh lững lờ như một chiếc võng che hồn, dìm lòng người xuống vực thẳm mơ hồ, tan biến. đường đi lối lại, và các giác quan như mù lòa, chạm vào không gian vô biên của gió, nắng, mưa, trăng, sương và mây, bỗng trở nên nhạy cảm với mức độ vi tế của thính giác. nghe âm vọng giao mùa nơi từng giọt mưa rơi, nơi lá bay, nơi trăng lặng… nơi từng bước chân bước trên con đường muôn thuở của Huế đầu thu.
Ai muốn biết thế nào là vô thường của cuộc đời, hãy đến Huế khi gió mùa đang chuyển…
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Một năm có 4 mùa, mùa nào cũng có vẻ đẹp riêng. Hãy miêu tả về mùa thu ở nơi em đang sống . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !