Cảm xúc chia tay mái trường Tiểu học Phùng Ngọc Liêm thân yêu thật khó diễn tả thành lời. Biết bao kỉ niệm vui buồn xen lẫn hình ảnh sân trường, lớp học, thầy cô, bạn bè dần hiện ra như một thước phim quay chậm. Đặc biệt hình ảnh cô giáo đầu tiên đón em vào lớp 1 càng nổi bật và sâu sắc.
Cô ấy tên là Thuận – một cái tên đơn giản phù hợp với tính cách của cô ấy. Cô mang vẻ đẹp thanh tú, mềm mại của người phụ nữ Á Đông. Tôi sẽ không bao giờ quên nụ cười nhân hậu và ánh mắt nhân hậu của cô ấy. Sâu trong đôi mắt ấy là cả một bầu trời yêu thương lớp học, yêu thương học trò. Tôi cũng không thể quên ánh mắt buồn của mẹ khi chúng tôi không được khỏe. Nhìn ánh mắt đó của mẹ, chúng tôi thấy có lỗi vô cùng và hứa sẽ không bao giờ làm phiền mẹ vì những trò nghịch ngợm của chúng tôi nữa.
Ngày đầu tiên bước vào một môi trường mới lạ, em không khỏi bỡ ngỡ và sợ hãi. Cô ấy đã đến nói chuyện và động viên tôi kết thân với bạn. Cô dạy chúng tôi từng con chữ, từng phép nhân chia, đưa chúng tôi đến chân trời tri thức. Cô cũng dạy chúng tôi cách giao tiếp và ứng xử với mọi người. Mẹ luôn chăm lo cho chúng tôi từng bữa ăn, giấc ngủ. Cô thường động viên chúng tôi cố gắng ăn để chóng lớn. Mỗi khi ngủ trưa khi trời trở gió, cô liền đắp chăn cho từng bạn vì sợ chúng em bị cảm. Cô Thuận không chỉ là cô giáo mà còn là người mẹ thứ hai nhân hậu của chúng em.
Giờ đây những hình ảnh ấy đang dần trở về quá khứ. Tôi sẽ vào trường trung học sớm. Những điều mới mẻ và thú vị vẫn đang chờ đón tôi ở phía trước. Nhưng tôi sẽ luôn mang theo bên mình những hình ảnh thân thương về thầy cô và những năm tháng học trò tiểu học.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Kể lại một thầy cô giáo đã để lại cho em ấn tượng khó quên . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !