Đất nước nào mà không có một con diều để thả vào những ngày hè mát mẻ. Từ bao đời nay, thả diều đã trở thành trò chơi truyền thống của làng quê Việt Nam. Già, trẻ, lớn, nhỏ ai chẳng có kỷ niệm đẹp. Tuổi thơ nào mà không ôm trọn một cánh diều gió trong bao ước mơ. Không hiểu sao nhắc đến tuổi thơ, người ta không thể không nhắc đến những cánh diều bay theo giai điệu du dương và tiếng sáo trúc ríu rít. Có lẽ nó đã trở thành hình bóng Tổ quốc níu kéo những tâm hồn xa quê.
Thú chơi diều rất đa dạng về hình thức và hương vị. Diều có con nhỏ như cái quạt, con lớn như cái cánh. Có con diều, chúng tôi chạy lũ bạn khóc, bố phải đi tìm sợi dây, mảnh giấy để chơi một lúc vào một buổi trưa hè nắng gió lồng lộng. Cũng có những con diều cần được cắt tỉa, đóng khung, uốn cong tỉ mỉ để đón giải nhất rượu tràn, pháo nổ suốt đêm hội làng. Thật khó để diễn tả cảm giác bàng hoàng và hạnh phúc khi bạn cầm trên tay sợi dây dù căng và thả diều giữa bầu trời lộng gió. Cánh diều đánh thức giấc ngủ tuổi thơ, giúp các em nhỏ đi vào giấc ngủ nhẹ nhàng, êm đềm. Tiếng sáo trúc như một bản nhạc réo rắt, thổi vào lòng ta giọng ca của tuổi thơ đã qua dẫu biết không thể quay lại.
Ngày nay, gần như không thể tìm thấy một con diều mơ ước ở bất cứ đâu trong thành phố của chúng ta. Vào những năm 90 của thế kỷ trước, khi những con diều hiện đại làm bằng ni lông, vải đủ màu sắc, kích cỡ xuất hiện trên thị trường đồ chơi thì diều làm bằng giấy phèn, sáo trúc, nứa cũng không đứng yên. Để thỏa nỗi nhớ tuổi thơ, không còn cách nào khác là đạp xe gần hai mươi cây số về Chèm hay Bắc Ninh vào những ngày hội đua diều.
Có lẽ vì thế mà bây giờ còn ít cậu bé phố thị còn mang ký ức tuổi thơ nặng trĩu cánh diều. Lấp đầy những khoảng trống này là sự nhìn nhận của thời đại “cơn bão trí tuệ, công nghệ thông tin”. Giờ đây trong đầu bọn trẻ chẳng còn gì ngoài một khối lượng lớn kiến thức học đường và những trò chơi hiện đại như điện tử, máy tính hay những cuốn truyện tranh đầy màu sắc. Ngoài ra, chúng tôi cũng hiểu rằng ngay cả khi trẻ em muốn chơi diều, điều kiện ở thành phố của chúng tôi không cho phép.
Chúng ta thường thấy biển báo cấm thả diều vì có đường dây điện chạy qua. Chúng tôi biết rằng sự phát triển toàn diện của trẻ không chỉ là trí tuệ mà còn là thể chất và tinh thần khỏe mạnh. Em bé vẫn có thể có một giấc ngủ êm ái và nhẹ nhàng chứ? Nhiều khi nghĩ lại, cuộc sống của lớp trẻ ngày nay tốt hơn nhiều so với tuổi thơ của chúng ta ngày xưa. Trẻ em được tạo mọi điều kiện cả về vật chất và khoa học kỹ thuật để phát triển tài năng và trí tuệ. Tuy nhiên, dường như những tâm hồn trẻ thơ đang dần đánh mất đi nét văn hóa truyền thống của quê hương mình. Thật khó để tìm thấy trong cuộc sống của chúng ta hôm nay một tài năng cho một thú chơi dân dã.
Những bàn tay múa trên bàn phím máy tính đã thay thế những bàn tay chẻ tre, chẻ củi, thổi sáo, đóng khung… Xã hội đang chuyển mình như vũ bão theo đà tiến bộ của khoa học công nghệ, Thanh niên phải học tập và rèn luyện để trở thành xứng đáng với vị thế chủ nhân tương lai của đất nước. Nhưng song song đó, hãy cùng nhau lưu giữ một tuổi thơ đầy kỉ niệm ngọt ngào – một tuổi thơ tung cánh cùng cánh diều tung bay trên bầu trời xanh.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Hãy quan sát và ghi chép một nhóm trẻ chơi thả diều trên đê trong một buổi chiều hè . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !