Mẹ! Mỗi khi nghĩ đến công lao của mẹ tôi lại thấy khó trả lời. Em là tia nắng sưởi ấm tâm hồn anh, là ngọn gió làm em sảng khoái khi mùa hè không nóng, là ngọn đèn soi đường cho anh. Tóm lại, mẹ là người tôi yêu quý nhất.
Mỗi ngày tôi tìm hiểu câu trả lời về mẹ tôi. Đó là một ngày nắng đẹp, bầu trời cao và thỉnh thoảng có những đám mây trắng lững lờ trôi. Nhưng không may tôi lại bị ốm. Nó không quá nghiêm trọng nhưng cũng đủ khiến tôi phải nghỉ học. Mẹ rất lo lắng, ánh mắt buồn bã nhìn tôi. Bàn tay chai sạn, ấm nóng của mẹ nắm chặt lấy tay con. Từ sáng đến giờ, người tôi nóng bừng, nằm bất động. Mẹ vẫn ngồi bên giường lấy khăn tắm cho tôi. Thỉnh thoảng tôi lấy tay sờ lên trán xem còn sốt không? Một không khí nặng nề tràn ngập căn phòng. Rồi tôi từ từ mở mắt ra, mẹ tôi mừng đến nỗi ôm chặt lấy tôi, môi mẹ khẽ mỉm cười. Đôi lông mày trước đó nhíu lại giờ đang nhíu lại. Tôi biết mẹ đã nguôi ngoai phần nào. Mẹ nói mẹ xuống nấu cháo, giọng mẹ dịu dàng và thân thương làm sao! Nó làm cho tôi cảm thấy bớt mệt mỏi. Tôi đã nghĩ về nó cả ngày và tìm ra câu trả lời. Mẹ là người không thể thay thế trong cuộc đời con.
Một ngày đẹp trời, tôi đột nhiên cảm thấy tốt hơn. Tôi đi giữa sân, nhìn trời nhìn đất. Chợt một chiếc lá rơi bay lên đáp xuống đất. Tôi chợt nghĩ, liệu mẹ tôi có bao giờ có một ngày như chiếc lá vàng này không? Tôi hốt hoảng: chạy chậm lại! Này thời gian.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Hãy miêu tả người mẹ lúc em bị ốm . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !