Đề cương:
Trong kho tàng truyện dân gian phong phú và đồ sộ của dân tộc Việt Nam, tôi thích nhất truyện “Chú Cuội lên cung trăng”. Truyện kể về một bóng đen cô đơn trên mặt trăng, giống như một cậu bé ngồi bên gốc cây đa lớn:
Cho trâu ăn cơm gọi bố ơi
Cha cũng cắt cỏ trên trời
Mẹ còn cưỡi ngựa mời quan
Anh mang bút và mang bút
Cô lấy tiền chuộc lá chuối.
“Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng nọ, có chú tiều phu tên là Cuội, một hôm như thường lệ, Cuội cầm rìu vào rừng sâu tìm cây đốn hạ, khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình khi thấy chú thấy một gốc cây, từ trước ra sau chỉ thấy bốn chú hổ con đang chơi với nhau, Cuội liền xông tới vung rìu bổ cho từng chú lăn ra đất, nhưng vừa lúc đó cọp mẹ cũng chạy tới.
Nghe thấy tiếng động khủng khiếp phía sau, Cuội vứt rìu đi chỉ để leo lên một cây cao.
Cuội nhìn xuống thấy cọp mẹ đang nép mình trước đàn con đã chết. Nhưng chỉ một lúc sau, cọp mẹ lặng lẽ đến một gốc cây gần nơi Cuội ẩn nấp, bứt mấy chiếc lá rồi quay lại nhai và cho đàn con ăn. Chưa kịp ăn miếng trầu, bốn chú hổ con đã vẫy đuôi sống dậy khiến Cuội vô cùng ngạc nhiên.
Đợi hổ mẹ đem đàn con đi nơi khác, Cuội xuống tìm cây lạ kia, đào gốc mang về.
Trên đường đi, gặp một ông lão hành khất nằm chết trên bãi cỏ, Cuội liền hạ gánh xuống, không chần chừ, hái ngay một ít lá nhai đưa cho ông lão ăn!
Thật kỳ diệu, vừa dứt lời, ông lão liền mở mắt ngồi xuống.
Ông già hỏi khi nhìn thấy một cái cây lạ.
Người thợ sửa giày thẳng thắn thú nhận đầu đuôi. Nghe vậy, ông già hét lên:
– Ôi chúa ơi! Cây này là cây có phép thuật “tái sinh”. Thật là một ơn trời cho tôi để giúp đỡ thế giới.
Hãy chăm sóc cây, nhưng đừng tưới nó bằng nước bẩn, nó sẽ bay lên trời!
Lão chống gậy nói rồi đi. Còn Cuội đem cây về trồng ở góc vườn phía Đông, lòng luôn nhớ lời Bác.
Ông lão bảo hàng ngày phải tưới bằng nước giếng sạch.
Từ khi có được cây thuốc quý, Cuội đã cứu sống rất nhiều người. Mỗi khi nghe ai nhắm mắt tắt thở
Cuội xin mang lá đến nơi chữa bệnh.
Tiếng đồn Cuội có phép lạ lan truyền khắp nơi.
Một hôm, Cuội qua sông gặp một con chó chết. Cuội nhặt lên rồi mở lá cây cứu chó sống lại. Chó quấn quít lấy Cuội tỏ lòng biết ơn. Từ đó, Cuội có thêm một con vật thông minh làm bạn.
Một lần khác, có một ông già giàu có ở làng bên chạy sang tìm Kuuoi, van xin Kuuoi cứu đứa con gái vừa bị mắc cạn và chết đuối. Cuội xin theo về nhà, lấy lá cây chữa bệnh. Chỉ một lúc sau, khuôn mặt tái nhợt của cô gái đột nhiên hồng hào rồi sống lại. Thấy chú Cuội là người cứu mạng mình, cô gái xin về làm vợ chú Cuội. Ông lão giàu có cũng bằng lòng cưới con của Cuội.
Vợ chồng Cuội chung sống hòa thuận, êm ấm, bỗng một hôm Cuội đi vắng, có giặc đi ngang qua nhà Cuội. Biết Cuội có phép đảo ngược cái chết, chúng quyết tâm giở trò ác độc. Sau đó chúng giết vợ Cuội, mổ bụng vứt xác xuống sông rồi kéo nhau đi. Khi Cuội trở về thì vợ đã mất, bao nhiêu chiếc lá, Cuội làm sao mà dứt ruột ra sống.
Thấy người chủ khóc lóc thảm thiết, chú chó tiến lại xin hiến ruột của mình thay cho ruột của vợ chủ. Cuội chưa bao giờ làm chuyện này mà còn dám mượn ruột chó để thay ruột người. Quả nhiên, người phụ nữ đã sống lại và vẫn trẻ đẹp như xưa.
Thương chó nghĩa hiệp, Cuội nặn một đám ruột bằng đất sét rồi bỏ vào bụng chó, chó sống lại. Đàn ông và đàn bà, con người và vạn vật gắn bó với nhau hơn trước.
Nhưng cũng từ đó, tính cách vợ Cuội hoàn toàn thay đổi. Hễ nói cái gì là quên luôn, khiến Cuo nhiều lúc rất bực mình. Không biết bao nhiêu lần, người chồng nói với vợ: “Tưới bẩn thì tưới Tây, đừng tưới Đông, mưa bão lên trời!”. Nhưng vợ Cuội có vẻ bối rối, lúng túng quên mất biến ngay khi nghe lời dặn.
Một buổi chiều, chồng vẫn vào rừng kiếm củi, nhưng người vợ đã ra vườn sau, không còn nhớ lời dặn của chồng, chỉ hướng gốc cây quý mà tưới nước. Không ngờ chị vừa tưới xong thì đất chuyển dịch, cây cối bật gốc, gió thổi mạnh. Cây đa tự nhiên bật gốc và bay lên trời.
Vừa lúc đó Cuội về đến nhà. Thấy vậy, Cuội hoảng sợ, ném củi, nhảy lên cố giữ chặt cây. Nhưng lúc đó cây đã rời khỏi mặt đất trên đầu một người. Cuội chỉ kịp bổ rìu vào rễ cây, định quật đổ cây, nhưng cây vẫn cứ vươn lên, không chịu được lực nào. Cuội cũng không chịu buông tay nên đã kéo Cuội lên cung trăng.
Kể từ đó, Cuội luôn ở trên mặt trăng với cây quý của mình. Mỗi năm cây đổ xuống biển chỉ có một chiếc lá. Những chú cá heo đã sẵn sàng, khi lá cây chạm tới mặt nước, chúng tranh nhau vồ lấy, coi như một liều thuốc quý để cứu chữa đồng loại. Nhìn lên mặt trăng, người ta thấy rõ một đốm đen hình gốc cây cổ thụ có người ngồi dưới, người ta gọi hình ảnh đó là hình ảnh chú Cuội ngồi dưới gốc cây đa, buồn bã, cô đơn.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Hãy kể lại một câu chuyện mà em thích nhất trong những truyện đã được học (Chú Cuội cung trăng) . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !