Hè đến rồi, mẹ dẫn em về quê chơi. Làm tốt! Tôi phải đến thăm nó!
Bà tôi năm nay đã già, chắc bà đã ngoài tám mươi. Vừa tới sân, tôi gọi lớn:
– Bà, bà! bạn quay trở lại! Quý cô!
Từ trong bếp, cô từ từ đi ra. Vẫn cái dáng lom khom như hồi còn bé. Vẫn bộ quần áo nâu giản dị ấy với mái tóc bạch kim được buộc gọn trong chiếc khăn mỏ quạ nhung đen. Cô ấy ôm tôi như để truyền hơi ấm cho tôi. Hơi ấm ấy đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi trong mùa đông mưa gió. Bây giờ nó xuất hiện lại với tôi:
– Tổ cha mày! Thời gian mới trở lại.
Giọng nói trầm ấm của cô vang lên. Một bàn tay gầy guộc xoa đầu tôi. Đôi mắt sáng và đờ đẫn của em nhìn tôi âu yếm. Cái mũi nhỏ chọc vào đầu tôi. Cô ấy rất hạnh phúc ở đây! Bây giờ tôi chỉ nhìn vào nó. Khuôn mặt trái xoan vẫn toát lên nét duyên dáng nữ tính. Dù nếp nhăn trên vầng trán cao nhiều và đôi má đã hóp lại theo năm tháng nhưng cũng không che lấp được nét dịu dàng khó tả. Tôi được bà cưng chiều lắm: vừa tới nơi, bà đã giục:
– Nhanh lên! Vào nhà rửa mặt rồi ra ngoài ăn cơm. Bánh vừa chiên xong, rất thơm.
Tôi ra sau giếng rửa mặt. Cô lau mặt cho tôi, những giọt nước lạnh quá. Đi ăn bánh đi. Cô cười:
– Ăn nhiều cho mau lớn!
Đêm đêm, mẹ ôm tôi kể chuyện. Bà hay kể cho tôi nghe chuyện hồi nhỏ, cũng dữ lắm! Cô cũng trèo lên đấu trường, bắt cá với các chàng trai. Tôi không bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi nghe những câu chuyện đó. Tôi đã ở đây được vài ngày và cô ấy luôn thức dậy. Tôi liền hỏi:
– Bà ơi! bà già, bà có cần nghỉ ngơi không?
Cô cười:
– Tôi còn phải làm! Ở nhà, bạn phải giúp bố mẹ làm việc nhà khi rảnh rỗi!
Cô luôn tốt bụng, giúp đỡ mọi người xung quanh. Nhà bên cạnh có người ốm, cô chạy sang hỏi han ân cần.
Khi tôi quay lại, cô ấy cầm một bịch kẹo đưa cho tôi và nói:
– Cố gắng học giỏi nhé!
Em hứa sẽ vâng lời cô, chăm ngoan, học giỏi để cô vui lòng
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Em hãy tả về người bà của mình . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !