Ôi, cảnh tượng lúc này mới tuyệt vời làm sao! Mặc dù vẫn còn rất sớm. Chú Tôn vừa mới ngủ dậy, mặt đỏ bừng như lửa đốt, bẽn lẽn nấp sau lũy tre làng. Một làn sương mờ còn đọng trong vòm cây. Tuy nhiên, khi thầy hiệu trưởng đứng dậy, thầy dang rộng vòng tay đón chúng tôi vào lớp.
Tôi lững thững bước vào sân trường, lòng lâng lâng một cảm giác khó tả. Chợt một cơn gió thoảng qua, mang theo hương thơm của luống hoa, như mời gọi tôi chào. Tôi đến gần hơn, nhìn những bông hoa hồn nhiên trong gió và muốn được như những bông hoa ấy. Tôi ngồi dưới gốc cây nhìn bầu trời xanh và bao nhiêu kỷ niệm hiện lên trong tâm trí tôi. Cũng dưới gốc cây này chúng tôi có nhiều trò chơi thú vị.
Lúc này, ông mặt trời vẫn tươi cười, tỏa ra những tia nắng vàng rực rỡ khiến màn sương mỏng vội tan đi, chỉ còn lại những giọt sương long lanh trên kẽ lá, ngọn cỏ.
Khung cảnh lúc này có vẻ trong trẻo và đầy màu sắc. Hàng phượng già như đang trở về với chiếc áo đỏ rực một góc trời của tuổi đôi mươi. Chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng sẽ làm những cánh hoa rung rinh như hàng ngàn con bướm vỗ cánh.
Ngược lại, chú Bằng trông rất bảnh bao trong chiếc áo sơ mi xanh bảnh bao. Nắng xuyên qua kẽ lá ma quỷ như chơi trò trốn tìm. Tất cả họ đều không biết rằng tôi sắp rời khỏi ngôi trường này. Tôi quay lại và đứng trước lớp tôi, ôi chao!
Trước mắt em là hai mươi tám khuôn mặt thân yêu của các anh đang nói cười say sưa học tập. Tôi cảm thấy như tôi có thể nghe thấy giọng nói ấm áp, thân thiện của cô ấy. Mọi người đều ở bên cạnh tôi. Trái tim tôi run lên, thật buồn. Con chỉ mong mái ấm 5B và người mẹ thân yêu này mãi mãi không ra đi. Ôi cảnh trường lúc ấy thật đẹp mà sao lòng tôi bỗng chùng xuống. Tôi biết rằng dù không muốn nhưng ngày mai, tôi phải rời xa tất cả những gì mà năm năm qua tôi đã gắn bó. Tôi ước mình có thể quay ngược thời gian để tôi luôn là cô bé ngày xưa.
Từ lâu mái trường đã trở thành ngôi nhà thứ hai của em. Có thầy hiền như mẹ, bạn thân như anh em. Dẫu biết phải nói lời chia tay nhưng có lẽ hình ảnh ngôi trường tiểu học thân yêu với thầy cô, bạn bè sẽ còn mãi trong tâm trí tôi.
Năm học đã kết thúc. Quả thực chúng ta đang bước vào một kỳ nghỉ hè với nhiều niềm vui phía trước. Trường tôi tổ chức cho học sinh đi nghỉ ở biển Sầm Sơn. Có lẽ là bãi biển đẹp nhất vào lúc bình minh.
Trời hãy còn sớm, se se lạnh, gió khẽ lay những rặng phi lao để lộ những hạt sương đêm còn đọng trên lá. Trước mặt tôi là một vùng nước rộng lớn. Sau cơn bão hôm qua, chân trời, bờ hồ trong veo như tấm kính cuốn trôi mọi mây mù, bụi bặm. Phóng tầm mắt ra xa, mặt biển toàn một màu xanh. Tiếng sóng rì rào như một bản nhạc bất tận càng tôn lên vẻ đẹp và sự phong phú của thế giới đại dương. Những con sóng bạc đầu vỗ vào nhau tạo nên những bản nhạc du dương. Mặt trời như một quả cầu lửa lớn từ từ nhô lên khỏi mặt biển. Lúc mặt trời nhô lên khỏi đường chân trời cũng là lúc nó nở nụ cười rạng rỡ, tươi tắn chào đón một ngày mới. Những tia nắng vàng trải khắp nơi. Nó tan vào cát trắng vẽ nên những gương mặt hồng hào rạng rỡ. Mặt trời bùng lên từ gió và nâng bầu trời cao. Mặt trời nhảy múa trên sóng và bài ca bất tận của thiên nhiên. Bãi cát sau một đêm uống sương giờ ướt sũng và có màu nâu sẫm. Có lẽ vì nỗi nhớ thương của những người con quê hương, cát đã gìn giữ và chôn vùi những bàn chân trần của ai đó đã đi qua. Hạt cát còn ngái ngủ bị sóng biển đánh thức, em lay lay một chút rồi nằm choàng dậy. Những hạt cát vàng bé nhỏ như những chiếc váy lót đã xây nên tòa lâu đài lấp lánh và nguy nga. Vừng đông đã hiện ra thật rực rỡ giữa những áng mây trắng, tỏa ánh sáng diệu kỳ xuống vạn vật, mặt biển ánh lên một màu trắng bàng bạc. Ánh sáng bao phủ biển lan tỏa tuyệt đẹp. Màu xanh của bầu trời, màu xanh của nước hòa với màu của nắng tạo nên một màu sắc kỳ ảo trên biển. Khung cảnh biển lúc này chẳng khác gì một cảnh đẹp thiên nhiên!
Trong ánh nắng dịu nhẹ của buổi sớm bình minh, tiếng nói cười rộn rã cả bãi biển, bàn tán việc ngư dân đánh cá cho những con thuyền sắp ra khơi. Xa xa, sóng yên biển lặng. Chắc anh cũng buồn vì không được chơi với lũ trẻ. Nhận ra rằng, khi sóng lùi, nhường chỗ cho những con sóng khác tràn vào bờ để một lần nữa hát lên bản nhạc muôn thuở của biển cả. Đoàn thuyền đánh cá chia tay làn sương bạc trên biển. Chợt tháp nhận ra những con thuyền giữa muôn ngàn con sóng, khuấy động cả biển khơi. Những cánh buồm dài mỏng nhìn từ xa như những chú chim cổ trắng, như muốn cất tiếng hót. Chúng có màu hồng rực rỡ khi mặt trời chiếu vào chúng như những con bướm đang nhảy múa trên bầu trời xanh. Cũng có những cánh buồm lấp lánh dưới ánh nắng. Mọi người nắm tay nhau đi dạo trên bãi biển, nói chuyện vui vẻ. Gương mặt sáng, nụ cười rạng rỡ.
Kỳ nghỉ tại biển Sầm Sơn trôi qua thật nhanh, nhưng cảnh bình minh trên biển thì mãi mãi khắc sâu trong tâm trí tôi, một vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp muôn màu muôn vẻ do mây, trời và ánh sáng tạo nên. Trong mắt tôi, mỗi bình minh trên biển trở nên thật êm đềm. Trong mắt biển, tôi chỉ là một sinh linh nhỏ bé. Nếu sóng và bờ cát của biển là mẹ thì với tôi biển như một thiên thần.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Em hãy tả lại ngôi trường em đang học trong giờ phút chia tay . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !