“Khi tôi ở nhà, mẹ tôi cũng là giáo viên
Khi đến trường, cô giáo như người mẹ hiền”.
Khi hát những câu này, tôi nghĩ ngay đến cô Hiệp, cô giáo chủ nhiệm lớp tôi và cũng là người đã dìu dắt chúng tôi gần một năm học.
Cô chủ nhiệm lớp tôi có dáng người mảnh khảnh và cân đối. Mái tóc nâu óng ả lúc nào cũng xõa ngang vai khiến bạn bè ai cũng trầm trồ khen ngợi. Trên khuôn mặt trái xoan của cô là đôi mắt to tròn, đen láy, luôn nhìn chúng tôi bằng ánh mắt trìu mến, yêu thương. Chiếc mũi thanh tú, đôi môi luôn nở nụ cười thân thiện và khéo léo tô chút son hồng. Khi cười, cô để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp. Cô có nước da trắng hồng, trang điểm ít phấn. Khi đến lớp, cô luôn mặc trang phục công sở lịch sự, gọn gàng. Thầy Hiệp rất tận tâm chỉ dạy chúng tôi. Trong lớp, những em học kém chưa hiểu bài, cô dạy dỗ ân cần, học thuộc từng li, từng tí. Những buổi trưa hè nóng bức, khi chúng tôi đã ngủ say, cô lại ngồi chấm bài, soạn giáo án. Mùa đông, cô ân cần đắp chăn cho từng bạn. Trên lớp cô luôn giảng bài đầy đủ, giọng đọc của cô rất truyền cảm, nhiều năm liền cô luôn đạt giải trong hội thi giáo viên dạy giỏi. Tôi ngưỡng mộ anh ấy rất nhiều.
Dù sau này chúng em không còn được cô dìu dắt nhưng những kỷ niệm được ở bên cô sẽ luôn được trân trọng.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Em hãy tả lại cô giáo mà em yêu quý . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !