“Hôm qua em đi Chùa Hương Hoa cỏ còn sương”… Mỗi lần nghe câu hát ấy tôi lại nhớ quê hương da diết. Nơi có dòng sông, đáy uốn lượn, có cánh đồng cò bay mỏi, xa xa có những ngọn núi trập trùng trùng điệp. Nhưng điều tôi yêu hơn tất cả là cánh đồng lúa mỗi sớm mai. Nó mang một vẻ đẹp giản dị, dân dã, mộc mạc, hiền hòa như chính tính cách của người dân quê em, nơi gắn bó biết bao kỉ niệm của em mỗi khi hè về!
Đến sáng sớm, không khí vẫn se lạnh. Sương sớm đọng trên lá, gió khẽ đung đưa, cành cây bay bay. Ngôi làng như bồng bềnh trong sương sớm. Trên không trung, từng đám mây trắng xanh kết lại thành những hình thù thú vị: con nai câm, con gấu đang say ngủ… Trong xóm, trên nóc bếp nhà nào khói cũng bốc lên nghi ngút. Những dải lụa mềm xoay quanh bầu trời. Khói trấu thơm mùi đặc trưng của làng quê. Ai đã từng ngửi thì khó mà quên được. Lúc này, ánh đèn trong đêm vụt tắt nhường chỗ cho bình minh. Bầu trời sáng lên một chút.
Khắp các ngõ xóm, những người nông dân đã bắt đầu ra đồng làm việc. Sự khởi đầu của một ngày mới. Tôi cũng thức dậy theo các anh chị ra đồng. Trước mặt là cánh đồng thẳng cánh cò bay. Khi lúa trổ đòng thì con gái vụ hè thu xanh rì gật đầu với nhau thì thầm với gió. Một làn gió nhẹ khiến cả cánh đồng gợn sóng. Lúc này, bông hồng thực sự hiện ra trong mây tựa như một quả cam chín khổng lồ tỏa ánh sáng huyền ảo lên vạn vật. Xa xa, mặt trời đang chầm chậm đạp xe qua đỉnh núi. Cánh đồng bỗng đẹp lạ lùng. Xa xa, đàn cò trắng xếp hàng dài bên bờ ruộng, chúng đứng lặng lẽ như đang tận hưởng không khí trong lành của buổi sáng. Nhưng chỉ cần một tiếng kêu nhẹ, chúng nhanh chóng dang rộng đôi cánh bay lên không trung, dang rộng cánh bay từng đàn về trời… Đứng giữa hai cánh đồng lúc này tôi mới thấy hết vẻ đẹp của nó. Khắp nơi sơn một màu xanh trù phú của màu làng. Những sóng lúa nhấp nhô như một tấm thảm xanh được ai đó nhẹ nhàng uyển chuyển nâng lên hạ xuống. Sóng lúa ào ào tạo nên những âm thanh êm dịu. Đây đó trên cánh đồng đó, một số cỏ dại, một số khác phun thuốc trừ sâu. Từ xa, những chàng trai dắt trâu đi kiếm ăn ngoài đồng. Ở đó, đám trẻ con thả diều trên bờ kè, có những đàn bướm, có những con thuyền lắc lư trên bầu trời, trông thật đẹp. Tôi cũng hòa vào đám trẻ. Lúc này lúa tơi xốp. Họ lớn lên bên cạnh nhau, không biết về bất kỳ lĩnh vực nào. Như những ngày đầu mới trồng. Xen kẽ giữa những cánh đồng rộng lớn là những con kênh thủy lợi với làn nước trong xanh, ánh chiều tà soi bóng xuống mặt nước lấp lánh. Thỉnh thoảng, vài con cá nhảy lên khỏi mặt nước đớp mồi, vô tư nhìn những người nông dân làm việc. Xung quanh những con kênh thủy lợi là những hàng cây nhãn sum suê do các già làng trồng. Vừa để che nắng cho người nông dân khi họ muốn ngồi nghỉ ngơi, vừa có trái ngọt để thưởng thức, tăng thêm kinh tế gia đình. Thỉnh thoảng lại nghe tiếng xe chở phân vào ruộng bón lúa, lăn đều trên sườn đập tạo nên những âm thanh vui tai giữa cánh đồng. Mặt trời đã lên mà tôi vẫn chần chừ nhìn mãi “dải lụa” xanh mướt này mà không biết chán. Sáng nay, khi mùa gặt đến, cánh đồng rộn rã tiếng ca, tiếng cười của những người nông dân “một nắng hai sương” ra đồng gặt lúa. Người làng tôi đi xa, mỗi lần về quê không ai ở lại nhìn cánh đồng lúa quê mình để tìm lại những kỉ niệm của tuổi thơ: tình làng đẹp đẽ, hồn nhiên và ấm áp.
Ngắm cảnh bình minh trên cánh đồng, tôi càng nhớ quê hương và tự nhủ phải tiết kiệm bát cơm. Màu xanh hôm nay, màu của niềm tin và hy vọng, nhất định sẽ báo hiệu một mùa thu bội thu.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Em hãy tả lại buổi bình mình trên quê hương em . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !