Chắc hẳn mỗi chúng ta đều sẽ có cho mình những khoảnh khắc khó quên trong đời học sinh. Và đối với tôi, những ngày rời xa mái trường xưa để bước vào một môi trường mới, một cánh cửa mới trong đời thực sự là những khoảnh khắc khó quên.
Chia tay chiếc khăn quàng đỏ, biểu tượng đội, mái trường tiểu học, ngưỡng cửa trường cấp 3 đã dần đến. Một cảm giác lạ, lạ lại tràn ngập lòng tôi. Tôi ngỡ như mình đang quay lại những ngày đầu tiên bước vào lớp 1, như những ngày đầu tiên bước qua cánh cổng trường tiểu học. Cảm giác vẫn khó tả như ngày nào.
Cánh cửa trường cấp ba đã mở ra sau ba tháng hè nóng nực. Đất nước này bây giờ hoàn toàn xa lạ với tôi. Trường mới, bạn mới, thầy cô mới, cách học mới và môi trường mới. Tôi sẽ phải thích nghi dần, làm quen dần với môi trường mới vì 3 năm cuối ở đây sẽ định nghĩa cuộc đời tôi.
Tôi chợt nghĩ rằng đây sẽ là một thời gian thực sự cố gắng, thử thách, bởi vì đây là một đất nước mà tôi coi là xa lạ. Nhưng không, suy nghĩ đó dần biến mất khi tôi cắp sách đến trường, gặp thầy cô mới, bạn bè mới, lớp học mới. Lúc đó tôi mới nhận ra rằng mọi người vẫn thân thiện như những ngày tôi còn học lớp dưới.
Mọi thứ đều thực sự mới mẻ từ khung cảnh, ngôi trường và cả con người. Nhưng dường như tất cả đều để lại trong chúng ta những kỉ niệm của cái thuở ban đầu ấy.
Tháng 8 – tháng của sự chuyển mùa từ cuối hè sang đầu thu – tháng mà những chùm phượng chỉ còn lác đác vài nhánh nở muộn. Và cũng là tháng chúng tôi đến trường với những bài học đầu tiên.
Bây giờ tôi đã là học sinh cấp 3, khoác trên mình tà áo dài trắng tinh khôi cho tôi một cảm giác thật mới lạ. Trước đây, khi còn nhỏ, tôi cũng mơ ước được trở thành học sinh cấp 3, được mặc đồng phục giống các chị và ước mơ này đã thành hiện thực.
Mặc bộ đồ mới chưa từng mặc, ngồi cạnh người bạn chưa từng gặp, học từ những người thầy mới gặp. Cảm xúc dâng trào khó tả xen lẫn niềm vui nhưng xen lẫn chút buồn.
Tôi hạnh phúc vì tôi đã trưởng thành và học được nhiều điều mới từ những bài học và bài học mới. Nhưng tôi buồn, bởi đâu đó tôi đã gặp lại thầy cô cũ, bạn bè cũ và cả những lời dặn dò chân thành của thầy cô ngày tôi mới tốt nghiệp tiểu học.
Nhưng thời gian không bao giờ dừng lại, nó sẽ trôi chảy mãi mãi, nó sẽ không bao giờ dừng lại. Và tôi sẽ phải cố gắng nắm bắt từng giây, từng phút.
Mái trường cấp 3 là nơi tôi “dừng chân” chỉ trong 3 năm học. 3 năm không phải là nhiều nhưng tôi nghĩ khoảng thời gian này đủ để tôi lưu giữ những kỷ niệm đẹp về ngôi trường mới này. Và có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên ngày này – ngày đầu tiên tôi bước vào trường cấp ba – vào một ngày giữa tháng tám.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Em hãy nêu cảm xúc của mình khi được vào trường trung học cơ sở . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !