Những cơn mưa mùa hạ đến rồi đi bất chợt mang theo không khí trong lành, sạch sẽ để gột rửa cái nắng oi ả của mùa hè. Ký ức tràn về. Cơn mưa đầu mùa mang lại những vụ mùa bội thu, nhưng đôi khi lại lấy đi những cánh đồng lúa đang còn xanh tốt của những người nông dân cần cù.
Mặt trời chói chang như đổ lửa, không khí xung quanh oi bức và khói bụi. Trong tích tắc, bầu trời mờ đi. Chưa băng qua đường đã có bão và gió lốc. Và cơn mưa đến. Sự ngạc nhiên. Có nhiều người không kịp thời tìm nơi trú ẩn. Không gian mờ ảo trong màn mưa trắng xóa mùa hạ.
Tôi tạt vào một quán cóc bên đường, vừa để tránh mưa, vừa để thưởng thức hương vị ngọt lành của cơn mưa đầu mùa. Quán nhỏ đông nghịt người. Mưa mỗi lúc một nặng hạt hơn. Và trời tối dần báo hiệu một cơn mưa kéo dài. Phải chăng cách đây không lâu nguồn nước vô tận đổ về nhân gian mà hôm nay mưa còn xối xả hơn!
Uống trà nóng. Tôi cứ nghĩ mãi đợi mưa tạnh. Trong mớ suy nghĩ hỗn độn, hỗn độn không đầu không cuối, một chút đọng lại… những cơn mưa nơi tuổi thơ chợt ùa về, hiện ra trong trẻo, trong veo và đẹp như cổ tích.
Quê tôi ở vùng văn hiến Kinh Bắc. Cũng như bao làng quê Bắc Bộ khác, trồng lúa nước là nghề chính. Mua bán, sắm sửa, làm nhà, lấy vợ lấy chồng… đều trông cậy vào thóc lúa, gạo và một ít sắn, con gà, con lợn. Chăn nuôi, nông nghiệp ngoài bàn tay quan tâm, chăm sóc của con người thì nắng mưa cũng đóng vai trò quan trọng.
Tôi còn nhớ, mỗi khi trời đất vào tháng 4 âm lịch, khi lúa đang rộ, hay như người ta thường nói: lúa đang trỗ, con gái tôi, bà nội và dân làng ngày đêm chờ đợi. một. Chỉ cần một cơn mưa, sáng hôm sau thức dậy ra thăm đồng lúa, kỳ diệu thay, cả cánh đồng lúa xanh mướt, những búp bách tách khỏi lá vươn lên trời, để lộ những bông lúa mới non mềm.
Người dân thành phố của tôi chắc chắn: năm nay sẽ là một mùa tuyệt vời! Những cơn mưa rào đầu hè quý giá biết bao đối với người nông dân.
Nhưng có thời điểm lúa đang trổ đòng thì thời tiết không thuận lợi mang theo mưa kéo dài cả tuần lễ. Mưa dài ngày khiến bà cụ ăn không ngon ngủ không yên… vì ruộng sẽ bị ngập úng.
Mưa… nước tràn. Nước trong con mương nhỏ tràn ra ruộng. Con mương thường đủ rộng, nhưng không quá lớn để nước chảy nhanh ra sông. Mưa tạnh rồi tạnh.
Bà tôi, người dân quê tôi hàng ngày đứng bên cánh đồng ngậm ngùi nhìn cánh đồng lúa ngập nước. Ruộng lúa bị ngâm nước cả tuần nay đã bị thối rữa. Một năm tồi tệ được dự đoán. Tiếc thay, nhiều người đã xắn quần, xắn áo, xuống đồng lấy nước và cố hái những cây lúa xanh mướt, thân thương trong tuyệt vọng. Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi gò má gầy guộc, sần sùi của những người nông dân quanh năm làm lụng vất vả.
Người lớn khổ là thế, nhưng lũ trẻ chúng tôi vẫn sung sướng. Vào những ngày mưa, sau mỗi bữa ăn no nê với sắn, chúng tôi lại xách thúng nhảy ra chặn nước bắt cá. Chờ chút, mười phút, bắt cá rô, bụng phệ, bọ cạp bụng trắng nhảy vô rổ. Cả đám cười sung sướng, mãn nguyện…
Tiếng chuông điện thoại cắt ngang nỗi nhớ. “Ướt à?”… Tiếng chào hỏi thân tình của một người bạn khiến tôi thấy ấm lòng… “Mày về được chưa, mưa kiểu này lâu lắm mới tạnh”, chủ quán háo hức. Tôi chỉ cảm thấy buồn chán.
Tôi lao ra đường, quần áo ướt sũng trong tích tắc. Ngạc nhiên thay, cái lạnh biến mất, thay vào đó là cảm giác lành lạnh, trong sáng, rằng những bụi bẩn, những vất vả, toan tính… đã bị mưa gột rửa. Trái tim lại trong trắng, tinh khôi như ngày nào; Tôi chắc chắn rằng tôi không phải là người duy nhất cảm thấy hưng phấn này. Mưa làm con người nhẹ nhàng hơn, “sạch sẽ” hơn. Mọi thứ xung quanh trông trẻ hơn, đẹp hơn. Những con đường bụi bặm. Cây được rửa sạch. Ao đầy nước sau mùa khô…
Trong cơn mưa, hòa cùng dòng người vội vã, đẹp nhất, vô tư nhất có lẽ là những cô cậu cậu bé đạp xe trên phố. Đôi dép xỏ vào trong xe để lộ đôi chân trần trắng nõn xinh đẹp. Thỉnh thoảng, những chàng trai, cô gái vẫy tay dưới mưa, đùa giỡn, cười đùa. Những đôi chân thiên thần thỉnh thoảng lại chui xuống nước, lắc lư… Có lẽ chỉ có tuổi học trò vô tư bẩn thỉu mới đủ sức đùa nghịch dưới mưa.
Đi thêm một đoạn đường nữa thì tạnh mưa. Nhìn ra xa, mặt trời nhô lên khỏi đám mây trắng. Hàng ngàn tia nắng tràn vào khiến không gian rực rỡ trở lại. Mưa nắng hè đỏ hỏn, hay hờn giận như tâm trạng thiếu nữ…
Mưa đến bất chợt và đi cũng bất chợt. Cơn mưa mùa hạ như tình yêu cháy bỏng giữa tuổi học trò không kịp nhớ nhung đã vội chia tay. Mưa rơi như hai người yêu nhau mỗi lần gặp nhau…
Mưa đã tạnh!
Không hiểu vô tình hay hữu ý, từ đâu đó, hình như trong cánh cổng nhỏ, ai đó đã “tặng” tôi một câu hát trầm lắng, thân thương và da diết trong bài hát Bari và mưa: Em khát em. Mưa rào đầu hè. Cỏ khô và mưa lắc. Mưa rào đến rồi đi, bối rối xanh mặt. Anh khát em mưa đâu đó. Ngày nắng tôi đợi chẳng thấy mưa….
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Em hãy miêu tả cơn mưa mùa hạ . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !