Chuông, chuông… cô với tay tắt đồng hồ báo thức rồi ngồi xuống kéo rèm cửa sổ sang một bên. Ánh nắng ban mai tràn ngập căn phòng, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Tôi mở cửa phòng, xuống nhà làm vệ sinh cá nhân, ăn sáng rồi xách cặp đi học.
Bước ra khỏi cổng, con đường làng quen thuộc hiện ra trước mắt, lũy tre xanh rì rào trong gió, ánh nắng ban mai chiếu rọi trên ngọn cỏ làm những giọt sương long lanh, lấp lánh như những viên kim cương bên cạnh. thảm nhung xanh. Tôi dậm chân xuống cỏ, cảm giác khoai lang mát rượi chạy dọc xuống chân. Dưới bãi cỏ là một con mương được mở để dẫn nước vào ruộng giữa tuổi dậy thì. Khắp nơi một màu xanh bát ngát tràn đầy sức sống. Trên bầu trời, đàn cò trắng đang bay lượn, những đám mây trắng nhỏ trôi qua. Làn gió nhẹ thổi qua làm những cây lúa đung đưa như bị sóng biển vỗ vào. Đi xa hơn một chút và bạn sẽ đến mép trên của con hào.
Nơi này là một nơi rất đáng sợ khi đến mùa nước nổi. Khi tôi nghĩ về phần này, tôi đột nhiên cảm thấy choáng ngợp. Tôi nhớ đến cái chết của thầy tôi. Hôm đó, sau khi dắt học sinh đi trên con đường này, thầy bị gãy chân và bị điện giật chết vĩnh viễn. Chà, tôi càng nói về nó, tôi càng cảm thấy buồn. Nhưng nhờ vậy mà tôi không còn bị mẹ đánh đòn vì tội ra suối tắm. Đi thêm một đoạn nữa, khi ngôi trường hai tầng với mái ngói đỏ tươi dần hiện ra, khung cảnh nhộn nhịp của khu chợ lại vang lên, trường sát chợ, thật tuyệt vì chúng tôi có thể xem nên ăn từ từ. có quà hay không, đang vội đi học.
Và điều tuyệt vời hơn nữa là cách cổng trường chỉ chục mét có một tiệm sửa xe. Nó đã làm cho học sinh của chúng tôi bớt sợ hãi hơn khi ai đó yêu cầu bị xẹp lốp.
Đây là làng của tôi. Bà đã chứng kiến cuộc sống của biết bao người dân làng tôi và có lẽ sẽ theo tôi cho đến khi tôi trưởng thành và bay xa đến một vùng đất mới.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Em hãy miêu tả con đường từ nhà tới trường . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !