Gần trường em có một cây phượng già cành lá xum xuê, khi em đi học về trời nắng em thường đứng dưới gốc cây để tránh nắng.
Tôi không biết cây được trồng cách đây bao lâu. Tôi chỉ nghe người bảo vệ già nói rằng ông ấy đã nhìn thấy anh ấy kể từ lần đầu tiên anh ấy đến ngôi trường này, đến nay đã gần mười hai năm.
Cây phượng cao đến nỗi ngọn vượt qua mái trường. Thân to bằng ba vòng tay ôm của chúng tôi. Làn da bên ngoài nhợt nhạt vì sương gió. Xung quanh gốc cây là một bức tường gạch nhỏ, đường kính khoảng 5m, được một người tốt bụng trát xi măng. Đó cũng là điểm hẹn của chúng tôi vào những buổi chiều đầy nắng. Cũng trên bờ gạch ấy, chiều chiều em thường ngồi nhìn cây phượng rợp mát cả một khoảng sân. Thân tròn của nó đâm thẳng lên khoảng ba mét rồi phân nhánh. Cành to, cành nhỏ đều mọc dốc, tỏa ra tứ phía đầy lá, nhìn từ xa như một chiếc ô xanh lớn. Lá phượng mọc đều và đối xứng nhau. Những chiếc lá đan dày đặc đón nắng, gió, mưa và sương nên khi ngồi dưới gốc cây em có cảm giác rất an toàn và mát mẻ. Phượng đẹp nhất là khi vào hè, hoa từng chùm trông rực rỡ dù mưa hay nắng. Mưa, hoa thẫm lại. Nắng, hoa rực rỡ, lấp lánh. Từng bông hoa bung nở, cánh xòe rộng như cánh bướm, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng đủ để chúng em vội vàng nhặt lên ấn vào trang vở thành những chú bướm có nhụy vàng xinh xắn.
Tiếng ve kêu râm ran dưới tán lá phượng, mùa hè đến cũng là lúc chúng em tạm biệt nhau, gốc phượng già, nơi cho em bóng mát, cho những kỉ niệm của cả một năm học.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Em hãy miêu tả cây phượng . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !