Nhân dịp đầu năm mới, trường tôi tổ chức cho học sinh lớp 4 và lớp 5 đi thăm đền Đô và Cổ Loa ở Bắc Ninh. Mọi người cổ vũ ầm ĩ cả sân trường. Đêm trước ngày lên đường, tôi thức trắng. Mặc dù tôi đã chuẩn bị kỹ lưỡng quần áo và bữa trưa ngày mai, nhưng tôi sợ rằng tôi sẽ bỏ lỡ chuyến thăm!
;
Sáng hôm sau, tôi dậy thật sớm, đánh răng rửa mặt rồi đến trường. Dọc vỉa hè gần trường tôi, những chiếc ô tô màu xanh và màu vàng đỗ san sát nhau. Tưởng về sớm thế mà các bạn đến đông đủ, chỉ thiếu vài người thôi. Cái lạnh của mùa đông dần xâm chiếm hơi ấm của mùa xuân, mặt trời cố mang những tia nắng xuống trần gian. Tuy nhiên, những đám mây xám không chịu nổi đó đã che mất ánh sáng mặt trời. Sáng nay trời mưa, những giọt nước trong suốt chảy dài trên cành lá. Đến giờ khai giảng, tất cả học sinh tập trung đầy sân trường. Chị Hằng nói:
– Học sinh.
“Yêu cầu.” Chúng tôi đồng thanh trả lời.
– Hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu những câu chuyện của người xưa và đi thăm đền Đô, Cổ Loa… Bây giờ chúng ta cùng lên xe, đi Cổ Loa nào.
Xe chúng tôi lăn bánh ở Cổ Loa. Mưa đã tạnh và nắng đang chiếu vào ô cửa sổ. Thời tiết bây giờ dễ chịu đối với chúng tôi, nhưng tiếc là tôi vẫn chưa tìm được chỗ cho mình. Thôi đành ngồi ghế nhựa vậy. Chán ơi là chán! Đường từ Hà Nội về Bắc Ninh xa lắm, đi chưa tới. Đột nhiên…
– Loa… loa… loa. Các bạn chú ý, sau đây sẽ là chương trình thi thố tài năng giữa các bạn nam nữ lớp 4G…
– Chủ đề là gì? Bạn anh ngắt lời.
– Đó là một bài hát có tên một con vật.
Trò chơi rất thú vị. Ồ, vậy là chúng ta đã đến Cổ Loa rồi. Chúng tôi ra khỏi xe và đi bộ một lúc. Không khí làng quê Bắc Ninh trong lành thật dễ chịu. Ở Cổ Loa, bạn có thể tận mắt nhìn thấy Ngọc. Nó khác xa với những gì tôi tưởng tượng. Rất đẹp! Đúng là: “Trăm nghe không bằng một thấy”. Sau đó, tôi được nghe và biết thêm về vua An Dương Vương và mối tình của Mỵ Châu, Trọng Thủy. Khi về, tôi mua một con rùa màu nâu đỏ để làm kỷ niệm. Trên đường đến Đền Đô, chúng tôi tiếp tục cuộc đua. Ngồi đây cũng thấy vui, nhưng lúc đầu tôi cứ than thở… A Chùa đẹp quá, khang trang quá! Cô Hằng ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống nghe gì đó? Tôi không biết, nhưng chỉ chú ý đến vẻ đẹp trang nghiêm và cổ kính ở đây. Điều tôi chú ý là một lư hương bằng đồng đen. Buổi chiều chúng tôi có hoạt động ngoại khóa. Ăn xong tôi nghỉ ngơi một chút. Buổi chiều, chị Hằng tổ chức các trò chơi vui nhộn, bổ ích. Sau khi buổi ngoại khóa kết thúc, chúng tôi lên xe về Hà Nội.
Hình ảnh về hành trình năm thứ tư như một thước phim hiện rõ trong tâm trí tôi. Đó là chuyến thăm thú vị nhất mà tôi từng có.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Em hãy kể lại một danh lam thắng cảnh mà em biết . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !