Có một câu nói:
“Cày ruộng giữa trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa trên ruộng cày
Nào, bưng bát cơm đầy
Hạt đắng dẻo thơm muốn sẻ chia”
Bác nông dân đã làm ra hạt gạo, củ khoai cho chúng ta, nêu gương sáng về người lao động. Tôi đã gặp một người nông dân như thế, vào một buổi trưa hè, ngay tại quê hương tôi.
Chiều hè năm ấy, một buổi trưa hè oi ả tháng 6, tôi được cùng gia đình về thăm quê. Là một sinh viên thành phố, lần đầu tiên trở về quê hương thực sự rất lạ lẫm đối với tôi. Xa xa là cánh đồng lúa chín vàng, một biển lúa rì rào như khúc hát. Ôi tôi yêu nó! Tôi hít một hơi thật sâu vào lồng ngực, để mình tận hưởng hương thơm của không khí quê hương! Ôi làm thế nào tôi yêu nó! Mới làm! Này, đây là con trâu mộng to lớn mà mình chỉ được nghe kể qua những câu chuyện, hình ảnh trên TV và một vài hình ảnh từ sách báo! Còn đàn bò gặp cỏ bờ đê! Mọi thứ thật yên bình và tuyệt vời! Đằng sau những con vật ấy xuất hiện một người nông dân thật chất phác!
Bộ quần áo bạn mặc có màu nâu đất, nguyên bản như màu áo quê hương. Khuôn mặt anh lấm tấm mồ hôi, nhưng đôi mắt sáng vẫn ánh lên vẻ vui tươi! Có thể đó là niềm vui của công việc thực sự, chăm sóc và trân trọng từng cây lúa, từng củ khoai! Gương mặt ông đượm màu sương gió, lo âu, vất vả sau bao năm làm ruộng. Thân hình to lớn, vạm vỡ. Nhìn chú cày thật mà, cứ như gặp được dũng sĩ vậy!Bàn tay lực lưỡng của chú nắm chặt điếu cày, tay kia ấn nhẹ điều khiển cái ách, rồi ôm lấy cổ con trâu. Sau đó, anh ta nâng cây lên. Roi, roi, đánh con trâu để khuyến khích nó bước đi. Từng đường kẻ, từng đường thẳng của lưỡi cày lần lượt hiện ra, ngay ngắn, ngay ngắn trên cánh đồng. Lâu lâu, vài tiếng: “Họ! Họ” bay đến, con trâu to lớn bỗng trở thành chú mèo con ngoan ngoãn, vâng lời chủ. Từng giọt, từng giọt mồ hôi. Đã lâu rồi nhưng tôi chưa thấy em tỏ ra mệt mỏi. Không, không, đây không chỉ là cày cuốc bình thường, nó là một cuộc chinh phục thiên nhiên ngoạn mục! Thật đẹp biết bao, hình ảnh người nông dân chân chất, mộc mạc! Tự hào về con người này, con người của quê hương, của tổ quốc! Mãi sau tôi mới thấy bác tôi thong thả ra lệnh cho trâu dừng lại nghỉ ở một gốc cây gần ruộng. Quần áo của bạn bây giờ phủ đầy bụi bẩn, nhưng đôi mắt của bạn đang sáng lên niềm vui! Có lẽ, đó là niềm vui trong công việc – một niềm vui chính đáng và đáng tự hào!
Sau này tôi mới biết, hóa ra bác nông dân đó là hàng xóm của bà tôi. Chú tên Bình, rất chăm chỉ, cần cù, tốt bụng! Nghe người ta kể, ngay từ nhỏ ông đã rất tích cực tham gia các hoạt động hợp tác xã, là tấm gương hiếm có trong vùng. Giờ đây, anh đã ngoài tứ tuần nhưng vẫn rất sung sức. Mỗi đợt thi đua cũng vậy, ông luôn đi đầu trong việc dạy phương pháp chăn nuôi và dẫn dắt các hộ lân cận sản xuất. Chính vì thế cả làng ai cũng quý mến anh.
Chỉ qua hình ảnh người nông dân một nắng hai sương, tôi đã hiểu ra nhiều điều. Bác Bình quả là một tấm gương đáng quý, đáng học tập và noi theo! Từ nay em cũng sẽ cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn, hiếu thảo với ông bà, cha mẹ và thầy cô. Bởi đơn giản, mỗi lần bưng bát cơm lên, trong tôi lại như trào lên câu nói: “Ai ơi bưng bát cơm đầy/ Hương vị đắng cay đầy”, để thấy thấm thía từng hạt gạo. . mồ hôi công sức của biết bao người, để thấy mình xứng đáng hơn với những gì người khác đã làm cho mình, để nói rằng “không gì là không thể”.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Cày đồng đang buổi ban trưa. Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày. Ai ơi bưng bát cơm đầy. Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần. Hãy miêu tả người nông dân qua những câu thơ trên . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !