5 năm qua là quãng thời gian chúng em được sống dưới mái trường Nguyễn Huệ, nhận được sự yêu thương, chăm sóc của cha mẹ, thầy cô. Từ khi còn là những cô bé học trò, khi bước chân vào trường chúng em đã cảm nhận được sự chở che của thầy cô, và giờ đây, khi sắp phải rời xa mái trường thân yêu này, tình cảm ấy vẫn không hề thay đổi.
Ngày khai trương cách đây bốn năm, chúng tôi hồi hộp và lo lắng biết bao. Có quá nhiều điều mới lạ xung quanh chúng ta khiến chúng ta sợ hãi và nhút nhát như những con chim sẻ nhỏ phải rời tổ để đến với một môi trường khác và xa lạ. Và rồi chính thầy cô đã cho chúng em hơi ấm và sức mạnh. Chúng tôi phần nào tự tin trong mỗi bước đi của mình.
Thầy cô chính là người cha, người mẹ thứ hai của chúng em, những người đã dìu dắt chúng em bao tháng năm, là người dạy dỗ, yêu thương chúng em hết mực, đồng thời cũng là người nuôi dưỡng niềm tin, rèn luyện cho chúng em những hành vi tốt đẹp. hành trang để chúng ta bước vào đời với sự quyết tâm. Công ơn thầy cô không thể dùng từ ngữ nào để diễn tả hết, chúng em không biết nói gì hơn ngoài lời cảm ơn.
Thời gian đã trôi qua! Những kỷ niệm vẫn còn đó, những cảm xúc xúc động vẫn còn nguyên vẹn nhưng giờ đây chúng em phải rời xa thầy cô của mình. Chúng tôi phải rời ngôi nhà ấm cúng này với sự tiếc nuối vô cùng. Chúng em có thể gặp những trở ngại, vấp ngã trên đường đi, nhưng chúng em tin rằng thầy cô luôn ở đó, dưới sân trường, dõi theo từng bước đi, cho chúng em niềm tin và sức mạnh. Cho dù đi đến cuối cuộc đời, chúng em vẫn chưa hoàn thành được hết sự mong đợi của thầy cô nhưng chúng em biết chắc rằng dù ở đâu, làm gì thì mái trường này mãi là mái nhà thân yêu của chúng em. vũ khí.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Cảm xúc khi phải xa mái trường . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !